tăng, 9 lữ đoàn xe tăng độc lập và 8 lữ đoàn pháo binh, 1 lữ đoàn súng cối
cận vệ, hai khu cứ điểm và những binh đoàn, binh đội khác nữa.
Phương diện quân phải giải quyết nhiệm vụ của mình trên bốn hướng
chiến dịch: Vi-tép-xcơ Bô-gu-sép-xcơ, Oóc-sa và Mô-ghi-li-ôp, cho nên lực
lượng bị phân tán, bộ đội lại không thể cơ động được do các con đường giao
thông dọc mặt trận hết sức bị hạn chế. Quân địch có một hệ thống đường sá
tốt nối liền Vi-tép-xcơ, Oóc-sa và Mô-ghi-li-ốp, chúng có thể nhanh chóng
điều viện binh tới hướng nào đang bị uy hiếp, để chống đỡ những cuộc đột
kích của ta.
Dựa vào kết quả công tác của phái đoàn, Đại bản doanh quyết định tách
phương diện quân Tây ra làm hai phương diện quân – Bê-lô-ru-xi-a 2 và 3
để việc chỉ huy được dễ dàng và như thế cũng sát thực tế hơn, đồng thời lại
đề nghị tăng cường những lực lượng dự bị cho cả hai phương diện quân
mới.
Cả vấn đề tăng cường cho phương diện quân Bê-lô-ru-xi-a cũng được chú
ý đến. Trước hết, Tổng tư lệnh tối cao có hỏi ý kiến nhiều tư lệnh phương
diện quân và tự mình nói chuyện bằng điện thoại trực tuyến với một số đồng
chí tư lệnh như với đại tướng C. C. Rô-cô-xôp-xki, tư lệnh phương dân quân
Bê-lố-ru-xi-a (sau này là phương diện quân Bê-lô-ru-xi-a 1); bấy giờ bộ đội
của phương diện quân ấy đang ở trên hướng Bô-brui-xcơ.
Rô-cô-xốp-xki bày tỏ ý kiến đề nghị chuyển cho đồng chí những tập đoàn
quân thuộc biên chế của phương diện quân U-crai-na 1, đang hoạt động ở
Pô-lê-xi và ở Cô-ven. Theo ý đồng chí, làm như vậy sẽ cải tiến được việc
hiệp đồng và cơ động, khi tiến công trên các hướng Bô-brui-xcơ và Li-u-
blin.
Sau khi phân tích rất kỳ các ý kiến “tán thành” và “phản đối”, Đại bản
doanh đồng ý với đồng chí. Đồng thời quyết định chuyển thuộc tập đoàn
quân 50 của phương diện quân Bê-lô-ru-xi-a 1 vào biên chế của phương
diện quân Bê-lô-ru-xi-a 2. Thượng tướng I. Đ. Tséc-ni-a-khốp-xki (phương
diện quân Bê-lô-ru-xi-a 3) và thượng tướng I. E. Pê-tơ-rôp được cử làm tư
lệnh hai phương diện quân mới. Việc phân chia cho hai phương diện quân