BỘ TỨ - Trang 4

Agatha Christie

Bộ Tứ

Người dịch: DƯƠNG LINH

Chưong I

Nguyên tác tiếng Pháp: Les Quatre

Tiếng Anh: The Big Four

VỊ KHÁCH BẤT NGỜ

Một chuyến vượt biển Manche, thật là tuyệt với những ai chỉ có việc nằm
ườn trên ghế dài, bình thản chờ lúc cập bến và thong thả tập hợp hành lý.
Nhưng với tôi, ngay từ lúc bước chân xuống tàu, tôi đã cảm thấy thời gian
qua ngắn để có thể làm được việc gì. Tôi chuyển các va li từ chỗ này sang
chỗ khác, hết mở lại đóng vào, và nếu xuống phòng ăn để dùng bữa, tôi
ngốn một hơi hết ngay, chỉ sợ tầu cập bến lúc mình đang ăn!
Vào cái buổi sáng đẹp tháng Bẩy ấy, tôi sốt ruột dạo bước trên boong, mắt
nhìn dán chặt vào vách núi đá trắng Douores, ngạc nhiên thấy các hành
khách dửng dưng ngồi trong ghế bành, chẳng buồn ngước mắt nhìn phong
cảnh quê hương. Có thể, trường hợp của họ khác hẳn tôi! Họ vừa đi nghỉ
cuối tuần ở Paris về, không như tôi trở về sau một thời gian dài ở tận
Áchentina. Một năm rưỡi trời ở một trang trại cuộc sống tự do, dễ chịu ở
Nam Mỹ. Nước Anh liệu có hứa hẹn cho tôi được như thế chăng? Tim tôi
thắt lại khi nhìn thấy nó nhích lại dần dần.
Hai hôm trước, tôi đã trở về Pháp. Sau khi giải quyết xong một vài công
việc, lúc này tôi đang lên đường về London. Tôi dự định ở lại đây chừng
vài tháng, đủ để thăm các bạn cũ, và đặc biệt một người trong số họ, một
con người hiền hậu, nhỏ nhắn, đầu tròn như chiếc kẹo và mắt màu lục:
Hercule Poirot.
Tôi muốn làm anh bất ngờ: thư cuối cùng của tôi không nói gì về việc này.
Tôi bất thình lình quyết định trở về (vì công việc, vẫn là vì công việc!), và
tôi thích thú hình dung anh sẽ vui mừng và ngỡ ngàng như thế nào khi tôi
xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.