BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 115

cáo bận. Biết là Trang sẽ dằn vặt tôi hết tuần vì cái tội mê trai,
thấy trai là quên bạn. Mặc chứ! Từ công ty của anh đến công ty của
tôi, đi nhanh hết tốc lực thì cũng mất mười lăm phút chứ ít gì?

Dền dứ, dề dà xuống đến tầng 1 cũng chỉ mới 12h. Còn đang

loay hoay định đánh rơi túi để nhặt lại đồ cho hợp tình hợp lý thì
chàng hoàn hảo đã đứng lù lù trước cổng. Chàng điệu nghệ làm ra vẻ
mở cửa xe, cúi gập người đón nàng. Khiến nàng cười ngất ngư như
ông từ được oản. Hôm nay chàng hoàn hảo đã rửa xe sạch sẽ do lần
trước tôi có nhăn mặt bảo: “Xe anh từ hồi sản xuất chưa rửa lại lần
nào í nhỉ?” Chàng hoàn hảo chìa một chiếc mũ bảo hiểm màu cốm
trông rất dễ thương: “Tặng em!” rồi cũng đội một chiếc mũ bảo
hiểm xanh cốm nhìn thương chẳng dễ. Đàn ông mà đội mũ bảo hiểm
màu này thì rõ ràng là bị hâm bẩm sinh hoặc do yêu quá hóa hâm.
Trong trường hợp này, chàng hoàn hảo nằm ở mục số hai. Tôi lại
cười ngất như nhà đất vào mùa. Bảo:

- Này, mũ đôi là ý gì đây anh?

Hiếu cười cười:

- Anh yểm bùa ngây ngây lây tây phây vào chiếc mũ đó và vào

chính chiếc mũ của anh rồi đấy! Hai chiếc mũ này sẽ yêu nhau
chết thôi. Tình yêu của chúng sẽ lan tỏa và ảnh hưởng đến não bộ
người đội mũ.

Tôi cười phá lên:

- Nếu thế thì em nên đội rồi! Chốc ăn trưa về anh cho em

mượn lại cái mũ của anh để em lừa anh sếp đẹp trai của em đội nhé!
Nếu linh nghiệm như anh nói, cuối năm nay em sẽ mời anh làm
chủ hôn cho đám cưới của em và anh sếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.