BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 113

tôi vẫn đớn đau, quay cuồng. Nàng đã xếp lại những món đồ kỷ
niệm của chúng tôi khi xưa, cất chúng vào tủ. Tôi không biết diễn
tả tâm trạng của tôi lúc này ra sao nữa. Như thể trái tim tôi vỡ ra
thành ngàn mảnh. Lại như thể ai đó đang rút sạch trái tim mình.

Em có một lời mời làm việc tại Đà Nẵng anh ạ! Em nhận lời vì

Khang và vì những ngày phía trước của em. Ngày Mười bảy này
em đi. Sẽ là một cuộc sống mới, ở một thành phố khác. Nếu còn
anh thì em vẫn còn Hà Nội. Em yêu Hà Nội như em đã yêu anh.
Nhưng giờ thì em phải đi dù nói thật lòng rằng em chưa bao giờ
hết yêu anh. Sẽ là một cuộc sống mới ở một thành phố khác.
Khang sẽ đi cùng em và anh cũng sẽ phù hộ cho em nhé! Hằng
năm, ngày giỗ anh, em sẽ cố gắng để về. Em hứa đấy! Chiều
nay, Khang sẽ đưa em đi thăm mộ anh và sẽ tạt qua nhà anh để
chào mẹ anh. Ở trên cao đấy, anh sẽ hạnh phúc anh nhé!

Tôi đi theo nàng và Khang đến tận chân cầu thang máy bay.

Rồi cứ đứng đó nhìn theo chiếc máy bay lăn bánh, cất cánh và
mất hút trong làn mây. Nàng đi thật rồi. Hà Nội chỉ còn mình tôi.
Hôm qua, sau hai năm ngày tôi mất, gia đình cũng đã đem tro cốt
của tôi đi chôn. Tôi cũng sẽ không còn ai để đi theo nữa. Tạm biệt
nàng - tạm biệt tình yêu cuối cùng của tôi. Mắt ngoan ơi, em đừng
khóc nhé!

Hà Nội, tháng 5/2012

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.