BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 24

Anh chàng teen story

Bối cảnh cho một teen story

Khi chị thư ký tòa soạn gọi điện bảo tôi: “An Yên này, viết cho chị

một teen story cho số báo tới đi” thì tôi đang ngồi trong quán cà
phê Điểm hẹn - một quán cà phê mới mở. Đó là một quán kiểu cách
với sàn gỗ và những chiếc đèn giả chân nến khá lãng mạn. Tôi nghĩ
ngay đến một câu chuyện hẹn hò lãng mạn. Sẽ như mọi khi thôi, tôi
sẽ dùng chính tôi làm chất liệu cho nhân vật nữ chính. Tôi sẽ phải
lòng một ai đó rồi tưởng tượng một câu chuyện tình yêu xảy ra với
họ. Phải lòng chứ không phải là yêu. Bởi nếu bạn yêu anh ta, bạn sẽ
chẳng viết nổi một câu chuyện ra tấm ra món đâu. Tình yêu vốn
dĩ ích kỷ. Còn phải lòng có nghĩa là bạn thinh thích anh ta. Thinh
thích để vừa đủ cảm xúc cho câu chuyện của bạn. Để bạn có thể điều
khiển cảm xúc ấy, dẫn dắt cảm xúc ấy theo một chuỗi liên hoàn
nhất định mà chúng ta hay gọi là tuyến truyện. Tại quán cà phê
Điểm hẹn, bây giờ là sáu giờ chiều, cái giờ mà hầu hết các quán
đều vắng hơn. Có lẽ bối cảnh của cuộc hò hẹn lãng mạn sẽ được
dựng từ quán cà phê này. Tất nhiên, trừ khi chủ quán sẽ ký với tôi
hợp đồng quảng cáo quán thông qua một câu chuyện tôi viết chứ
không, tôi vẫn thường mô tả quán đó theo tưởng tượng của riêng
mình. Cũng như với bối cảnh quán Điểm hẹn này. Tôi hình dung nó
sẽ được dựng trên một nền đất nhoài ra từ một góc Hồ Tây. Chính
nó đấy, nó có tên là Gò Mỏ Phượng, phía sau trường Chu Văn An.
Tương truyền từ xa xưa, nơi đây là chỗ vùi xương của cánh nam giới
bị cáo chín đuôi bên Hồ Tây làm thịt. Sau Lạc Long Quân đã giết
chết cáo chín đuôi ở đây. Xưa ở đây cũng có một ngôi chùa tên gọi là
chùa Bà Đanh, rất vắng nên tích vắng như chùa Bà Đanh cũng từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.