BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 35

- Mình chia tay nhé!

Tôi cuống quýt thật sự. Trái tim như chùng hẳn xuống. Nắm

lấy tay nàng, tôi hỏi mà giọng run lên:

- Sao vậy em? Có điều gì đang xảy ra vậy? Em đùa anh thôi, phải

không? Nói anh nghe nào!

Nàng lắc đầu. Tiếng thở dài rất nhẹ mà sâu hoắm vào tận

cùng tim gan tôi.

Tôi quen nàng trong một dịp hội trại của trường. Nàng học kém

tôi một khóa. Nàng không xinh nhưng rất duyên. Hôm đó, cũng
bất ngờ như hôm chia tay tôi, nàng chủ động dẫn dụ tôi tấn công
nàng. Bắt đầu bằng việc nàng nhìn tôi trìu mến đến không thể
trìu mến hơn. Nàng nói chuyện với tôi mà mắt không rời khỏi mắt
tôi. Những lúc tôi nói vài câu hài hước, nàng cười và rất tự nhiên,
chạm nhẹ vào vai tôi. Rồi nàng bảo tôi: “Chỗ này ồn ào quá, anh
Bách có biết chỗ nào yên tĩnh hơn một chút không? Nói chuyện với
anh vui quá!” Tôi chết đứ đừ nên vội gật đầu và dắt nàng ra một
quán cà phê xa xa chỗ hội trại. Quán này là quán vườn vốn chỉ dành
cho các đôi yêu nhau. Tôi đánh bạo đưa nàng vào đó. Hai đứa chui
vào trong một khoang riêng. Nàng ngồi sát tôi. Tóc nàng thơm mát
mùi dầu gội hương dưa. Tôi đánh bạo thêm lần nữa, choàng tay
qua vai nàng. Nàng vẫn để yên và vờ như không biết. Lúc đó, tôi
cũng chẳng nhớ mình đã nói những chuyện gì nữa. Chỉ biết rằng nụ
hôn đầu của hai đứa là nàng chủ động. Hôm ấy, nàng cũng mở
mắt khi hôn. Hôm ấy, tôi không hỏi vì nghĩ rằng đó là một thói
quen của nàng. Sau lần đó, những nụ hôn sau đó, nàng đều nhắm
mắt. Đã có lần tôi hỏi nàng:

- Sao hôm đầu tiên ấy, khi hôn, em lại mở mắt?

Khi đó nàng trả lời rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.