BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 71

Tôi đã gặp trường hợp đó. Phải nói là cô gái ấy rất cuốn hút.

Tôi đã bị cô ấy hút hồn ngay từ khi bước chân vào quán cà phê này.
Cô ấy ngồi một mình với một ly trà dâu trước mặt. Cô ấy mặc một
chiếc váy trắng, tóc búi cao để lộ cái gáy trắng ngần. Cô ấy đang
đọc môt tờ tạp chí dành cho nữ giới. Đó là tạp chí 2! ĐẸP. Tôi đọc
được cả tên tạp chí đó. Thậm chí là cả tên bài lẫn tác giả bài cô ấy
đang đọc nữa. Nếu tôi không kìm nén hết mức, có lẽ tôi còn đọc
được thêm cả sapô lẫn vài đoạn trong bài viết mất. Những ngón tay
của cô ấy rất dài và thon. Bàn tay hơi gầy guộc nhưng rất dễ ưa.
Thỉnh thoảng, cô ấy mỉm cười khi đọc đến đoạn thú vị. Và tôi thấy
nụ cười ấy như có nắng. Nó rất ấm. Và rất tươi. Nó khiến bạn
vui lây trong lòng. Một niềm vui rất nhẹ. Tôi không có thói quen
bắt chuyện với người lạ nên cũng không nghĩ đến chuyện sẽ tới làm
quen. Chỉ là ngồi một chỗ và thỉnh thoảng kín đáo liếc sang cô ấy.
Đến lần liếc sang thứ mười mấy gì đó thì thật bất ngờ, cô ấy
đứng dậy, tiến về phía tôi. Điều đó thực sự khiến tôi lúng túng.
Lẽ nào cô ấy biết tôi đang trộm nhìn? Và việc này là khiếm nhã,
bất lịch sự. Cô ấy sẽ bước tới bên tôi để rủa xả, thậm chí có thể hất
cả ly trà dâu kia vào mặt tôi. Cô ấy… chỉ còn cách tôi đúng một cái
với tay:

- Chào anh!

- Ờ… Chào… chào… chị.

- Em già lắm à?

- Không… không… em…

- Anh có hẹn ai không?

- Không! Không!

- Thế thì chiếc ghế này trống phải không anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.