BỞI VÌ YÊU - Trang 154

Anh đưa mắt nhìn con gái một lần nữa. Được ru ngủ trong tiếng ồn của

bốn động cơ, con bé đang say giấc nồng, đầu nghiêng về phía ánh sáng cửa
sổ.

Máy bay đã ổn định trở lại. Tín hiệu đèn xanh được bật lên, báo hiệu cho

hành khách từ giờ có thể tự do đi lại. Một rơ le GSM được gắn vào khoang
người ngồi cho phép hành khách có thể nhận và thực hiện cuộc gọi. Mark
ngạc nhiên khi thấy một nửa số hành khách hối hả lấy điện thoại để điên
cuồng bấm số tin nhắn. Anh buông tiếng thở dài. Trong vòng ba năm, lĩnh
vực viễn thông hiển nhiên đã phát triển một bước dài. Rất nhanh chóng,
người ta thường trực gắn chiếc tai nghe bên tai để có thể tiếp tục nói chuyện
điện thoại trong giấc ngủ, trong những giấc mơ, trong khi làm tình... Người
ta chưa bao giờ được giao tiếp nhiều đến thế, nhưng người ta cũng chưa bao
giờ lắng nghe nhau ít đến thế. Trong khi càu nhàu phê phán thời đại, Mark
chợt nhận ra mình đang cầm chiếc điện thoại của Nicole. Anh lôi điện thoại
từ trong túi áo vest ra và - con người không thoát khỏi nghịch lý liền kề -
thực hiện chính xác những gì anh vừa chê trách người khác cách đây vài
giây trước. Anh không có tin nhắn, nhưng rất nhiều "cuộc gọi nhỡ" đều do
cùng một số mà anh không biết gọi đến. Kể từ khi khởi hành, anh đã thử
nhiều lần bắt liên lạc với vợ ở New York. Không thành công. Hẳn là Nicole
không trở về nhà và anh không biết cô đang ở đâu.

Tuy vậy anh vẫn thử gọi số hiển thị trên máy.

Một hồi chuông, hai hồi chuông. Sau đó là tiếng máy trả lời tự động:

Xin chào, bạn đang gọi đến số máy của...

Thông điệp đột ngột dừng lại không để thời gian cho Mark xác định

người chủ thuê bao.

- Mark à?

Anh lập tức nhận ra giọng của vợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.