BỞI VÌ YÊU - Trang 177

Mặc dù ca trực đã kết thúc, nhưng bà vẫn không thể quyết định rời khỏi

căn phòng. Thế giới dường như càng ngày càng trở nên thù nghịch, bất
nhân và dã man hơn. Bà vừa mới tròn bốn mươi tuổi và biết chắc chắn rằng
mình không bao giờ có thể làm mẹ được nữa. Lỗi là do nghề nghiệp của bà,
do những cuộc phiêu lưu tình ái mà bà không thấy hợp, nhưng cũng chính
là do nỗi sợ mà bà không bao giờ vượt qua được: nỗi sợ không đủ khả năng
bảo vệ một đứa trẻ trong thế giới đang trở nên điên rồ này.

Trong khi bà đang lạc vào dòng suy nghĩ của riêng mình thì hai cánh cửa

đột ngột mở ra, một cậu thiếu niên theo sau là nhân viên an ninh xuất hiện.

- Để tôi gặp cậu ấy, đó là bạn tôi! Mark kêu lên trong khi người gác cổng

- một tay da đen khổng lồ nặng gấp ba lần cậu - tóm lấy cổ cậu.

Loreena can thiệp và thuyết phục người gác cổng buông cậu thiếu niên

ra.

- Đó là bạn tôi! Mark vừa nhắc lại vừa tiến về phía giường của Connor.

- Bố mẹ cậu ấy ở đâu? Loreena hỏi. Cháu biết họ không?

- Cậu ấy không có bố mẹ.

Loreena lại gần Mark.

- Tôi là bác sĩ McCormick, bà giải thích. Chính tôi là người chăm sóc cậu

ấy.

- Cậu ấy sắp chết phải không ạ? Mark hỏi, nước mắt lưng tròng.

Lorenna lại gần hơn nữa và nhận thấy ánh mắt cầu xin của cậu thiếu niên.

- Cậu ấy sắp chết phải không ạ? Hãy nói cho cháu sự thật đi, cháu xin cô.

- Tình trạng của cậu ấy rất nguy kịch... Loreena thừa nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.