BỞI VÌ YÊU - Trang 202

o O o

3h 45

Cô đã chia tay anh được nửa giờ đồng hồ và bắt đầu thấy hối tiếc vì điều

đó. Cô lạnh đến nỗi xương cốt va vào nhau lập cập trong thân hình mảnh
mai. Chứng đau nửa đầu - kẻ thù sừng sỏ kể từ khi cô còn nhỏ - vừa mới tái
xuất hiện với mức độ dữ dội khiến cô buồn nôn và buộc cô phải phải dừng
ngay giữa vỉa hè, cô quá yếu để tiếp tục tiến lên.

Cô xem xét một vài tòa nhà xung quanh. Một số khu nhà có người trực

đêm đứng gác ở hành lang. Một số khác - như tòa nhà ngay trước mặt cô -
không có người gác cổng, nhưng lại được bảo vệ bằng mã truy nhập. Trong
rất nhiều căn hộ, những vị khách cuối cùng quyết định cáo từ. Dù thế nào đi
nữa, đó là điều đang xảy ra tại số 37 phố Fenweet, nơi có ba cặp tình nhân
đã chuếch choáng say cùng nhau rời khỏi tòa nhà Paradiso.

Evie giữ cửa cho họ và, nhân lúc lộn xộn, cô đã thành công trong việc

khiến bọn họ nghĩ là cô sống ở đây. Cô giả vờ gọi thang máy và, khi bọn họ
đã đi đủ xa, cô liền bắt đầu tìm một xó xỉnh nào đó có thể ngủ vài giờ. Cô
tìm thấy một chỗ, hơi khuất một chút, ngay gần cánh cửa dẫn đến hầm chứa
đồ. Không ấm lắm, nhưng như thế này còn tốt hơn là chẳng có gì. Cô ngồi
tựa lưng vào tường, co rúm mình dưới lớp áo măng tô rồi nhắm mắt, để mặc
những suy nghĩ dẫn cô đến với người đàn ông mà cô vừa mới gặp trên
đường. Ngay khi anh ta nói chuyện với cô, về phần mình, cô cảm nhận thấy
một sự thân thuộc lạ thường, như thể cô đã quen anh ta từ lâu lắm rồi. Chưa
bao giờ anh ta nói tên mình, nhưng Evie chợt nhớ rằng anh ta đã đưa cho cô
tấm danh thiếp. Vì vậy cô lục tìm tỏng túi áo để lôi ra một tấm danh thiếp
nhỏ rồi đưa lên ngang tầm mắt. Mặc dù ánh sáng rất yếu ớt, cô cũng có thể
đọc được tên vị bác sĩ và rồi, đột nhiên, đó đúng là một cú sốc.

Người đàn ông đó, chính là Connor McCoy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.