BỐN MÙA YÊU - Trang 313

15. BORIS

Stephanie ngồi bệt dưới sàn, trong gian phòng thấp, trần khum vòm, hai

tay bị trói quặt sau lưng bằng sợi day thừng, đầu dây buộc vào một vòng sắt
chôn trong tường. Nàng đã ngồi hơn tiếng đồng hồ rồi, dưới sự trông coi
của hai lính gác.

Nàng ở đây, bị buộc vào tường, giống như một con vật, một kẻ nô lệ. Nàng
thầm nghĩ, có lẽ lúc này Pompette đã tìm thấy René. Vết thương trên đầu
chàng không đáng ngại, nhưng Stephanie rất lo vết thương nơi đầu gối.
Toàn bộ khu vực ấy bị nát ra như thịt băm. Nàng hy vọng cái ga - rô nàng
làm sẽ ổn định chỗ xương gãy và giúp ích cho việc điều trị sau này.

Nàng thầm hài lòng là đã trở lại cao nguyên tìm chàng. Nếu như sáng mai
mới ra thì chưa biết lúc này René sẽ ra sao.

Stephanie mỉm cười một mình. Nàng lẩm bẩm:

- Ôi, René của em! Người tình yêu quý của em! Vậy là em có thể yên tâm
về anh ...

René sẽ trở về Pháp, sẽ lành vết thương. Và nàng hy vọng chàng sẽ sống ở
Paris để khi trở về, nàng sẽ được gặp lại chàng. Nhưng liệu nàng có còn
được gặp chàng không? Liệu nàng còn được nối lại mối tình say đắm và
cháy bỏng với chàng không?

Stephanie thở dài. Nàng đưa mắt ngắm gian phòng trần thấp. Nàng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.