BỐN MÙA YÊU - Trang 247

hiểu biết chút nào.

- Đấy là cuộc sống của René! Và sau đây nó sẽ là cuộc sống của tôi. Bây
giờ tôi là người lính, là một quân nhân. Thưa ông Trung úy, ông vui lòng
bắt tay một đồng đội chứ, trung úy Achille?

Không hề do dự, Achille chìa ngay bàn tay ra cho nàng. Anh giữ bàn tay
nàng khá lâu trong tay mình, nhìn chăm chú vào mắt nàng như xuyên tới
sâu thẳm bên trong. Stephanie nhận thấy trong cặp mắt anh ta một vẻ gì
vừa cảm phục vừa say đắm mà nàng rất khó phân tích. Xưa nay Achille
thường có thái độ rất không bình thường với Stephanie, khiến nàng luôn
nhận thấy cả sự thù ghét lẫn sự yêu mến. Vậy là sao? Nhưng lúc này cặp
mắt Achille rõ ràng là tán thưởng hành động của nàng.

- Tôi không hoàn toàn tán thành cách xử sự của chị, Stephanie, nhưng
Amélie rất quý chị, vậy tôi có thể kể cho vợ tôi biết là gặp chị ở Thổ Nhĩ
Kỳ này không?

- Amélie biết rồi. Tôi đã viết thư cho chị ấy đồng thời cho mẹ chồng tôi và
cho cậu ruột tôi.

René nói rất khẽ:

- Stephanie! Anh rất lo cho tương lai của em. Bọn anh sẽ phải chiến đấu,
anh và Achille. Đây là chiến trường kia mà ...

Stephaie nép chặt thêm nữa vào người René, cầm tay chàng quấn vào eo
mình, ngả đầu lên hõm vai của chàng.

- Em được ở bên anh, cùng với anh, thế là đủ. Ngoài ra em không cần thứ
gì khác. Em không quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác, René.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.