BỐN MÙA YÊU - Trang 31

- Thật. Đúng ra tôi có lo lắng, lo chứ không phải sợ.

Armand nhìn nàng bằng cặp mắt trìu mến:

- Tôi hiểu. Tôi rất tiếc không có cách nào giúp tiểu thư. Tiểu thư có muốn
ta trò chuyện riêng với nhau một chút không. Stephanie thân mến?

Nàng mỉm cười, đặt bàn tay lên bàn tay chàng để tỏ lòng tin cậy, nhưng rút
lại ngay, như thấy không tiện. Nàng kể Armand nghe đã hoảng hốt thế nào
khi bà seour thu lại chiếc xắc nàng mang theo và bắt nàng phải nộp vào kho
tất cả những thứ nàng có trên người cũng như để trong các túi áo.

- Những thứ đó có gì quan trọng đâu mà họ cũng khắc khe vậy - Armand
thở dài thông cảm nói.

Bỗng nhiên hầu tước Dytteville nói câu gì rất to, giọng giận dữ. Stephanie
hoảng hốt quay sang nhìn ông, rồi khẽ hỏi Armand.

- Ngài hầu tước vừa nói gì vậy?

- Về Napoléon đấy - Armand mỉm cười đáp.

- Nhưng cụ thể là thế nào? Anh kể tôi nghe đi, Armand.

- Ôi, chuyện chính trị ấy mà. Nhưng vấn đề đó, lúc này người ta tranh cãi
nhau khắp Paris. Nhiều nơi còn xảy ra xô xát. Tiểu thư cứ nghe khắc thấy.

Tiếng cậu Faverolle của nàng oang oang:

- Hầu tước nói thật là. Lão Louis Napoléon ấy là một thằng hề, và một
thằng đồ tể! Lão đang mưu lật đổ chế độ cộng hoà để lên ngai vàng giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.