BỐN NĂM PHẤN HỒNG - Trang 231

BỐN NĂM PHẤN HỒNG

BỐN NĂM PHẤN HỒNG

Dịch Phấn Hàn

Dịch Phấn Hàn

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 54: Mang Thai

Chương 54: Mang Thai

Buổi sáng ngày mùng một vốn dĩ phải đi học, nhưng cả tôi và Tô Tiêu

đều không lên lớp. Như trên đã nói, vào buổi sáng rất khó có thể nhìn thấy
dấu vết một cô gái đẹp ở trong trường. Hai người đều uể oải ngủ đến chín
giờ, dậy, rửa mặt, trang điểm, cũng không chú ý xem người kia đang làm gì.
Bỗng nhiên nghe thấy Buổi sáng ngày mùng một vốn dĩ phải đi học, nhưng
cả tôi và Tô Tiêu đều không lên lớp. Như trên đã nói, vào buổi sáng rất khó
có thể nhìn thấy dấu vết một cô gái đẹp ở trong trường. Hai người đều uể
oải ngủ đến chín giờ, dậy, rửa mặt, trang điểm, cũng không chú ý xem
người kia đang làm gì. Bỗng nhiên nghe thấy một tiếng động rất lớn trong
nhà vệ sinh, có người đang nôn oẹ. Tôi chạy đến trước cửa nhà vệ sinh, cửa
không đóng, Tô Tiêu đang ngồi dưới sàn và nôn mửa. Tóc tai loà xoà, các
cơ mặt vẫn còn đang giật giật, mặt cô đỏ lên rất khó coi. Tôi vội vàng đỡ cô
dậy, đưa cho cô chiếc khăn ấm. "Sao thế? Bị cảm à? Có cần đến bệnh viện
không, tớ đưa cậu đi?". Cô ấy ngồi một lát, cúi gằm mặt xuống không nói
năng gì. Trầm ngâm khá lâu, rồi ngẩng dầu lên, dường như cô ấy đang lấy
hết can đảm để nói: "Đã hơn hai tháng nay tớ không thấy kinh rồi". Đôi mắt
xinh đẹp của cô ấy nhìn tôi một cách ai oán mà bất lực, mỗi một sợi mi dài
đều lộ ra vẻ tuyệt vọng. Khuôn mặt cô ấy cách tôi thật gần, tôi có thể ngửi
thấy hương thơm thoang thoảng trên người cô. Tôi ngạc nhiên ngắm nhìn
khuôn mặt cô ấy rất lâu, cô ấy thật xinh đẹp, nếu tôi là đàn ông thì ngay từ
cái nhìn đầu tiên tôi đã không thể không động lòng. Nhưng bây giờ, một
khuôn mặt xinh đẹp nhường ấy lại lộ ra vẻ tuyệt vọng và sợ hãi ghê gớm
đến thế. Thật đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.