BỐN NĂM PHẤN HỒNG - Trang 274

phương diện này trong trường vẫn còn nhiều người khá hơn tôi. Lại hỏi một
người bạn đã giành được vị trí thứ ba trong đại vận hội toàn quốc, với thành
tích như vậy, ai có thể cạnh tranh được cơ chứ? Cô ấy cũng không nhận
được học bổng cá nhân? Tôi vô cùng kinh ngạc, không ngờ là nhân tài của
trường lại nhiều đến vậy. Nhờ việc mất học bổng của cá nhân mình, tôi mới
có thể thấy được rằng ngôi trường đáng buồn của chúng tôi lại có cả một số
lượng lớn nhân tài hùng hậu đến vậy, điều này khiến tôi thực sự cảm thấy
rất vui.

Nhưng khi biết được rằng có bạn giành được học bổng cá nhân chính là

nhờ làm cán bộ sinh viên, chỉ viết một bài báo xíu xiu trên tờ Sở Thiên đã
có thể giành được học bổng văn học cá nhân, tôi vô cùng phẫn nộ. Tôi
không quan tâm là có bao nhiêu người cũng giành được học bổng cá nhân
đó, cô ta giành được học bổng chỉ với một bài văn, còn tôi với một trăm bài
lại không thể giành được hay sao?! Người đó chính là La Nghệ Lâm. Tôi
vốn không phải là người theo đuổi danh vọng, nhưng nỗi uất ức đó làm sao
mà tôi chịu được cơ chứ? Tôi phải kiến nghị vì những bài văn tuy nhỏ bé
nhưng chân thật của mình! Cầm đống giấy tờ xin học bổng và những bài
văn đã được đăng, tôi lao đến văn phòng của khoa. Trường có cơ quan
chuyên đánh giá các loại học bổng và chứng nhận danh dự, có cái tên rất
đẹp là Ủy ban Đánh giá Học bổng Đại học X. Lần đó, phụ trách bình chọn
học bổng là một giáo viên họ Trần, một người đàn ông có thân hình béo
mập. Tôi lao đến văn phòng của ông ấy, nhìn thấy tôi đứng sừng sững ở cửa
văn phòng với vẻ mặt đầy sát khí, ông ấy sốt ruột nói: "Vào đi, còn chần
chừ ở đó làm gì?" Tôi tiến đến trước mặt ông ta, đập vào mắt tôi là khuôn
mặt nần nẫn thịt của ông ta, thật là một người xấu tiêu biểu, bây giờ lại còn
công tư không phân minh nữa chứ! Chính ông ta đã tước mất học bổng của
tôi! Thật ghê tởm, ghê tởm đến chết mất thôi. Trước khi đến trước mặt ông
ấy, tôi đã tưởng tượng ra đủ mọi tình huống và nộ khí ngút trời. Ví dụ như
lấy đống giấy tờ của tôi đập vào mặt ông ta, hoặc là chỉ thẳng vào mặt ông
ta mà mắng: "Cái đồ nhà ông, ông có biết tiếng tăm của ông trong giới sinh
viên đã tồi tệ đến mức nào không? Tôi chỉ nhìn thấy ông là đã thấy kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.