BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 589

thể làm vậy. Trước khi cuộc họp kết thúc lúc 1 giờ, Atkins rời khỏi phòng để
hỏi xem Maher sẽ cần bao nhiêu thời gian.

Đến đêm thứ Bảy, Maher chẳng thấy có gì phải suy nghĩ. Từ giọng điệu

trong những câu hỏi của Atkins, có thể nói First Boston bằng cách nào đó đã
đặt được một chân vào cửa. Anh không ngạc nhiên khi Atkins gọi lại vào
sáng Chủ nhật.

Hội đồng quản trị sẽ cung cấp thông tin nếu các anh đã sẵn sàng,

Atkins nói. “Các anh đã có sẵn nguồn lực chưa? Anh cần bao nhiêu thời
gian?”

Maher muốn hai tuần, nhưng anh biết điều đó là không thể. Atkins đề

nghị kéo dài thời hạn đấu thầu thêm một tuần nữa bắt đầu từ thứ Hai, nghĩa
là còn tám ngày nữa. Maher lưu ý rằng kỳ nghỉ lễ Tạ ơn sắp tới có thể khiến
việc đạt được các cam kết tài trợ trở nên đặc biệt khó khăn, anh đề nghị
được gia hạn thêm 10 ngày. Atkins đồng ý với yêu cầu đó. Thứ Ba ngày 29
tháng Mười một, hạn chót 5 giờ chiều.

Khi đặt ống nghe xuống, Maher mỉm cười nghĩ: Tôi sẽ cho anh xem

Chuột Mickey.

-

Sáng Chủ nhật, Jerry Seslowe đang đọc báo tại nhà ở Long Island, cố

gắng không nghĩ đến Skadden Arps. Mưa bão quần thảo bên ngoài làm anh
vui mừng vì được ở trong nhà.

Chuông điện thoại reo. Đó là Scott Lindsay, một trong những trợ lý của

Maher. “Peter Atkins muốn anh đến, và ký thỏa thuận bảo mật. Chúng ta đã
đặt chân vào cửa!”

Hớn hở, Seslowe chẳng mất nhiều thời gian chui vào chiếc BMW 325i

của mình, chiếc xe lao xuống những con đường ngập nước. Một giờ sau, anh
gặp Brian Finn ở Skadden Arps, ở đó anh thấy tâm trạng của Atkins rất phù
hợp với thời tiết bão tố. Vị luật sư trông hết sức thù địch. Seslowe cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.