BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 590

có lỗi vì đã khiến cuộc đấu giá phải gia hạn thêm thời gian, và làm cho công
việc của Atkins trở nên phức tạp.

Rõ ràng là Atkins đã mệt muốn chết và chỉ muốn về nhà. Hẳn là anh ta

đã làm việc suốt 72 giờ liền, Seslowe nghĩ, ở một góc, trợ lý Mike Gizang
của Atkins trông giống như con búp bê nhồi giẻ rách.

“Bây giờ, các ông đã tham gia vào thỏa thuận,” Atkins giảng giải.

“Chúng tôi rất coi trọng các ông. Ông hiểu không? Cái chúng tôi không
muốn thấy là một Forstmann Little nữa. Họ khiến mọi thứ trở nên ồn ào
nhưng không bao giờ làm điều gì đến nơi đến chốn. Chúng tôi trông cậy vào
các ông bằng cách đón chào các ông, một cách nghiêm túc.”

Seslowe gật đầu. Họ cũng sẽ nghiêm túc.
“Hãy ký vào đây.” Atkins đặt thỏa thuận bảo mật trước mặt Seslowe.

“Tôi không thể ký vào bất cứ thứ gì nếu không có luật sư của tôi xem

trước,” viên kế toán nói.

“Được thôi,” Atkins xấc xược nói. “Tôi sẽ rời đi bây giờ.”
“Tôi không thể ký được,” Seslowe phản đối. “Tôi không thể.”

“Ông phải ký.”
Seslowe xin phép được fax một bản sao của thỏa thuận cho luật sư của

Pritzker tên là Hank Handelsman ở Chicago. Atkins nói rõ rằng anh phải
nhanh lên.

Handelsman nghe điện thoại rất nhanh, và yêu cầu có những thay đổi

trong tài liệu. Seslowe nhìn mặt Atkins, rồi cắt ngang lời ông ta. “Hank, hãy
nói điều gì thực tế đi, chúng ta hoặc là phải ký ngay bây giờ hoặc là ra về…
Không, Hank, ngay bây giờ. Anh có 3 giây. Peter Atkins đang đứng ngay
bên cạnh tôi. Chúng ta phải ký.”

-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.