BỌN SĂN VÀNG - Trang 119

Ah Kwang nhắm nghiền mắt, mồm làu bàu hắn vừa thở hổn hển vừa

nói. "Ta còn khỏe, ta chưa muốn chết! Ta không làm điều gì sai trái."

"Mi là tay sử dung liềm thành thạo," - Chiao Tai nhắc lại. "Con bé ấy

đang ngủ với ai vậy?"

"Ta chả cần biết nó ngủ với ai" - Ah Kwang thều thào qua kẽ răng.

"Bởi hắn cũng chết thôi, máu trong cổ hắn hun trào ra ngoài, loang trên
mình con bé, ta xử đúng điệu thật!" Hắn cười khà rồi bất chợt thân hình run
rẩy, vẻ mặt tái nhợt, xanh mét.

"Còn cái tên quanh quẩn chỗ này là ai vậy?" - Ma Joong chợt hỏi vu

vơ.

"Chỉ có ta thôi, ngoài ra có ai khác, còn mi là một tên vô lại." Ah

Kwang lầm bầm trong miệng chợt hắn trợn mắt hoảng sợ nhìn Ma Joong.
"Ta không muốn chết! Ta sợ lắm!" Hắn gào thét.

Hai chiến hữu vẻ kính phục lặng lẽ đứng nhìn hắn.

Mặt mũi dăn dúm hắn gượng cười miệng méo xệch, tay co giật rồi

nằm trơ một chỗ. "Hắn chết rồi," - Ma Joong nói giọng khàn khàn. Gã đứng
ngay dậy nói: "Hắn định giết tớ thật đấy, hắn núp trên trần nhà ngay chỗ
cây đà ngang bắc qua cột, chờ ta bước vào. Hắn vừa chuẩn bị tư thế nhảy
xuống, ta nghe có tiếng động, né qua một bên ngay. Lúc đó nếu hắn nhắm
trúng ngay cổ biết đâu ta ngã dập cả lưng rồi."

"Cậu cũng đập cho hắn một trận gãy cả lưng rồi, vậy là huề." - Chiao

Tai nói. "Ta lục soát trong chùa theo lệnh quan tòa".

Cả hai bước vào ngay gian nhà giữa vòng ra sân sau, lục soát cả chỗ ở

bỏ trống của sư sãi, ra đến chỗ hàng cây sau sân chùa. Nhìn chẳng thấy gì
ngoài mấy con chuột đồng chạy nhảy lung tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.