được manh mối đường đi nước bước của tên vô lại đó, một vụ án ly kỳ lắm
đấy, thưa ngài Dee".
"Ông biết đó," - Quan tòa Dee giọng hờ hững nói, "vụ án này chính
ngài quan tòa trên đặc biệt quan tâm. Cho đến lúc này ông với tôi chỉ nhìn
thấy một mớ giấy tờ sao lục mà thôi.
Ông với tay đỡ lấy bầu rượu rót thêm cho đầy chén. Tất cả đều lặng
thinh, chợt thừa phái Liang đánh tiếng.
"Tôi nghĩ ông nên chọn một nơi khá hơn, còn cái huyện Peng-lai này,
quanh năm ướt át lại xa cách miền duyên hải. Ông đã nghe qua những
chuyện kể kinh dị từ thời xa xưa ở vùng đất này rồi mà. Chuyện kể những
đêm tối trời giông bão quanh những nấm mộ có ma hiện hồn. Những hình
thù kỳ dị lập lờ, chập chờn theo luồng sương mù tấp vào đất liền. Rồi còn
chuyện cọp ăn thịt người nữa, nó lẩn trốn giữa rừng già. Nếu một quan
chức còn tỉnh táo họ sẽ khước từ, còn ông thì lại chọn chỗ đó."
Vị quan tòa trẻ tuổi căng tai ra nghe, ông vồn vã đáp: "Ông thử nghĩ
xem, vừa mới nhậm chức, ta phải lao vào phanh phui một trọng án. Đây là
dịp để ta xóa sạch tàn tích những mớ lý thuyết suông, những vụ án trên
giấy. Bây giờ ta phải đối phó với người thật việc thật, chứ ai lại để tâm đến
những chuyện ma quỷ kia.
"Ông chớ quên là còn phải lo chuyện người đã chết trước đã" - Thừa
phái Hou lạnh lùng nhắc "Quan đi điều tra Peng-lai về báo cáo, chưa tìm ra
manh mối vụ án ngài cựu quan tòa. Và như tôi đã nói trước với ông, một sớ
văn tự lưu chiểu trong văn khối pháp đình đã không cánh mà bay, hẳn ông
còn nhớ chứ?"
"Tất cả đều có liên quan đến vụ án này" - Thừa phái Liang nhanh
miệng tiếp lời: "Chắc ông cũng biết là vụ án ngài cựu quan tòa có dây mơ
rễ má tận kinh đô. Có trời mới biết ông định ra tay phá án như thế nào, kể