BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 164

Chưa dứt lời thì bên trong lại truyền đến tiếng gào rú, theo đó là tiếng va

đập cực lớn, chấn động khe nứt của Khư Thiên Uyên khiến mặt đất không
ngừng rung chuyển. Thẩm Ly dường như cảm nhận được sát khí cuồn cuộn
tuôn ra từ bên trong, mang theo thù hận bị giam cầm ngàn năm, muốn xông
ra giết Hành Chỉ cho thỏa lòng.

Thẩm Ly nhíu chặt mày, bàn tay nắm Hồng anh thương dùng lực đến

trắng bệch, bỗng nhiên sợi xích trong tay Hành Chỉ rung lên, trong tiếng
gào của yêu thú dường như còn có tiếng người, lúc đầu cực nhỏ, mơ mơ hồ
hồ khiến người ta nghe không rõ, khi Hành Chỉ tụng niệm chú vãn, toàn
thân sợi xích bừng lên ánh sáng trắng chói mắt, rung động trong Khư Thiên
Uyên truyền đến cũng ngày càng kịch liệt hơn. Nhịp tim của Thẩm Ly bất
giác cũng đập nhanh theo rung động đó, còn tiếng người kia giống như phá
rách phong ấn xông ra, gào thét bên tai: “Ta phải thí[1] thần! Ta phải thí
thần!”

[1] Thí: giết

Giọng nói thê lương khiến người ta nhiễu loạn tâm can, giống như một

luồng ma âm chui vào tai Thẩm Ly, không ngừng vang vọng trong đầu óc
nàng, khiến đầu nàng đau như muốn vỡ ra, cho dù Thẩm Ly có tỏ ra mạnh
mẽ thế nào, lúc này cũng không nhịn được mà ôm đầu. Nàng nhắm mắt,
đến khi lại mở mắt ra thì tròng mắt đỏ rực một mảng, lòng như bị người ta
khuấy đảo mà cuồn cuộn sát khí, muốn tìm một chiến trường để chém giết
cho thật thống khoái, khát vọng dùng máu tươi để xối sạch trào dâng trong
lòng…

Hành Chỉ bạch y phấp phới, hắn không nhìn về phía sau một lần, mặt

không đổi sắc tụng niệm hết câu chú cuối cùng, sau đó buông sợi xích ra,
sợi xích mang theo ánh sáng trắng lại rút vào lòng đất. Tiếp đó xích sắt hai
bên khe nứt như bừng lên ánh sáng, tiếng gào rú của yêu thú bên trong càng
the thé hơn, nhưng vào lúc ồn ào nhất bỗng nhiên im bặt!

Lúc này có một luồng khí trong lành bỗng chui vào người Thẩm Ly, sức

lực vô cùng mạnh mẽ, không giống như những phong ấn trước đó khiến
người ta như được tắm gió xuân, lần này ngực Thẩm Ly như trầm xuống,
đập nát sát khí dâng trào một cách kỳ lạ ban nãy, ép Thẩm Ly ói ra một
ngụm máu đen, máu rơi xuống đất bốc lên một luồng khí trắng như nước
bốc hơi rồi biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.