BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 277

Thẩm Ly, “Ai cho cô đi?”

Thẩm Ly quay đầu: “Buông ra!”

U Lan nổi giận: “Không buông!”

Thẩm Ly nhíu mắt cười: “Được thôi, vậy thì nắm lấy đi!” Nói xong nàng

xoay tay vặn bàn tay trắng muốt của U Lan về phía sau, lực đạo không
mạnh, không khiến U Lan bị thương nhưng cũng khiến nàng ta đau đến
mức kêu oai oái.

“Buông ra! Cô buông ta ra đi!” Lòng Thần nữ vừa uất ức vừa khó chịu

vừa phải nén giận, nghĩ đến lời đồn khắp Thiên giới về Bích Thương
vuơng, nhất thời sắc mặt tái đi, lòng nghĩ lẽ nào Nữ vương gia thô lỗ của
Ma giới này muốn bẻ tay mình ngay tại đây, nhất thời hoảng sợ khiến nước
mắt bắt đầu giọt vắn giọt dài, “Mau buông ta ra! Đau quá!”

Mặc Phương cảm thấy hành động này không ổn nên nhỏ giọng khuyên:

“Vương thượng, đừng bẻ gãy…”

Thẩm Ly thấy Thần nữ này khóc lóc như vậy cũng nghĩ có phải mình đã

ức hiếp người ta quá rồi không, vừa định nới tay bỗng bàn tay nàng chợt
đau nhói khiến nàng lập tức buông ra. Trước mắt có gió thoáng qua, U Lan
đã được kéo ra ngoài ba bước, Hành Chỉ áo trắng nhìn tay U Lan, mày khẽ
nhíu, có hơi không tán đồng nhìn Thẩm Ly, lại thấy tay kia của nàng vẫn
kéo cổ tay Mặc Phuơng, mày hắn càng nhíu chặt: “Sao có thể dùng vũ lực
hiếp người như vậy!”

Thẩm Ly im lặng nhìn U Lan, U Lan dịch ra sau lưng Hành Chỉ, một tay

cẩn thận dè dặt kéo áo Hành Chỉ, gương mặt hoa lê ngậm mưa vô cùng
đáng thương.

Anh hùng cứu mỹ nhân, đúng là tuồng hay, nhưng tại sao bây giờ nàng

lại diễn vai ác vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.