BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 528

bàn tay nhỏ kéo chặt tay áo nàng không buông. Lưu Vũ ngẩn ra, nàng cười
hỏi: “Làm sao vậy?”

Phụng Lai không nói.

Chắc là… sợ ở một mình. Lưu Vũ nghĩ vậy, nàng cúi người ôm nó từ

trên giường xuống, Phụng Lai ngơ ngác để nàng ôm, nhưng lại vô thức
vòng tay qua cổ Lưu Vũ, nó nghiêng đầu, hơi thở phun tên má Lưu Vũ.

Lưu Vũ ôm nó đến ngồi bên bàn, để Phụng Lai ngồi trên chân mình,

nàng lấy ly rót trà, sau đó đặt bên miệng Phụng Lai: “Uống trà không?”

Mùi thơm nhẹ bay vào mũi Phụng Lai, nó chớp chớp mắt, ánh mắt cuối

cùng cũng rời khỏi mặt Lưu Vũ, rơi trên ly trà xanh nóng bổi, nó há miệng
cẩn thận nếm một hóp, cảm giác từ vị giác mang đến khiến nó kinh ngạc
mở to mắt, ánh mắt lại rơi trên mặt Lưu Vũ.

Lưu Vũ bật cười: “Trà.” Nàng dạy nó, “Đây là trà.”

“Tạc?”

“Trà.”

“Chà…”

“Không đúng, là trà.”

“Trà.”

Chỉ có một lúc mà nó đã đọc đúng, Lưu Vũ cũng cảm thấy kinh ngạc:

“Ngươi thông minh quá! ”

“Thông minh quá.”

Lưu Vũ xoa xoa đầu nó, đang trò chuyện vui vẻ, cửa bỗng bị đẩy ra,

người đến sắc mặt âm trầm bước vào phòng, gần như dùng giọng điệu chất
vấn nói: “Sư phụ lại luyện ra yêu thú gì nữa vậy?”

Nụ cười trên mặt Lưu Vũ khẽ thu lại, nàng xoa đầu Phụng Lai, nhẹ

giọng; “Sư tỷ!”

Thẩm Mộc Nguyệt tức giận nói: “Sư phụ có biết trước đó đám quái thú

kia đã hại bao nhiêu con dân Ma tộc rồi không? Đã có bao nhiêu binh sĩ vì
bắt yêu thú mà hy sinh rồi!” Nàng ta vòng qua bình phong, thấy đứa trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.