BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 104

Nguyễn nhật Ánh

BONG BÓNG LÊN TRỜI

Chương 28

Thường thấy mình đang đứng trên một cụm mấy trắng. Bên cạnh anh là Tài
Khôn và bé Nhi .
Đám mây mềm như bông, mỗi lúc một bốc lên cao, vừa bay vừa khẽ lắc lư,
không ngừng đưa ba người xa dần mặt đất.
Thường ngoái cổ nhìn xuống. Anh thấy nhà cửa, cây cối bé dần lại như
những hòn non bộ thuở nhỏ anh vẫn say sưa nhìn ngắm. Còn người và xe
cộ thì li ti, chạy qua chạy lại như đàn kiến lạc lối về nhà.
Thường quay sang Tài Khôn, ngạc nhiên hỏi:
- Mình bay đi đâu đây ?
- Bay theo những quả bóng.
- Những quả bóng nào ?
Tài Không nheo mắt:
- Sao anh mau quên quá vậy ? Những quả bóng hôm trước anh và em cùng
thả, anh không nhớ sao ?
- Anh nhớ rồi . Đó là những quả bóng mang theo mơ ước.
Tài Khôn nói thêm:
- Chúng mang mơ ước lên trời .
Thường chớp mắt:
- Nhưng mình bay theo chúng làm gì ?
- Để xem thử.
- Xem thử ? - Thươn`g ngẩn ngơ .
- Ừ, xem thử chúng đã bay tới đâu rồi . Đã lên tới trời chưa . Mà sao anh cứ
gặp toàn tai ương như vậy .
- Tai ương gì đâu!
- Ngã dập đầu mà không tai ương !
- Đầu anh bị dập hở em ?
- Chứ sao nữa! Ai bảo anh tài khôn! Tài Khôn là tên em chứ đâu phải tên
anh.
Thường tặc lưỡi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.