BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 106

- Thế là chúng đã đến nơi rồi .
- Đến đâu kia ?
- Thì đến trời ấy .
Tài Khôn nhún vai:
- Em không tin. Nếu chúng đã đến nơi, hẳn những điều ước của mình phải
được thực hiện chứ!
Thường mỉm cười:
- Mơ ước của anh đã được thực hiện một phần rồi . Mẹ anh đã đỡ vất vả.
Còn em thì luôn luôn là cô bạn tốt của anh.
Tài Khôn nhướn mắt:
- Nhưng còn anh! Anh thì gặp nạn!
Thường dịu dàng đặt tay lên vai Tài Khôn, khẽ nói:
- Chúng ta mơ ước là mơ ước những điều tốt lành cho người khác, em ạ. Có
thế thì những điều ước mới bay lên trời . Chẳng phải em đã từng mơ ước
trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho những người nghèo đó sao ?
Như sực nhớ ra, Tài Khôn toét miệng cười:
- Ừ hén!
Rồi cô giật giật tay Thường:
- Vậy thì mình quay về anh ạ. Khỏi đuổi theo những quả bóng nữa .
Thường gật đầu:
- Ừ, mình về. Cũng sắp đến giờ đi bán rồi .
Nhưng đám mây lại không chịu hạ thấp xuống. Chúng cứ bay tít lên cao .
Tài Khôn hốt hoảng:
- Chết rồi ! Làm sao đây ?
Thường cũng chẳng biết làm sao . Anh lúng túng trông tới trông lui nhưng
chẳng thấy ai để cầu cứu . Trong khi đó, Nhi cứ bám lấy anh, thút thít đến
sốt ruột:
- Em phải về đi học ! Anh đưa em về với mẹ đi!
Bỗng nhiên Tài Khôn reo lên:
- Có cách về nhà rồi! Em tìm thấy rồi!
Cả Thường lẫn Nhi đều vọt miệng:
- Gì vậy ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.