BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 31

Thường dễ dãi:
- Không có tiền cũng không sao! Anh biếu em!
Không ngờ cô bé lại lắc đầu:
- Em cũng không thích lấy không cái gìcủa ai cả.
Đến đây thì Thường thật sự bối rối . Anh nhăn nhó:
- Mua thì em bảo không có tiền, biếu em lại không lấy! Vậy là sao ?
- Vậy là như thế này nè!
Vừa nói cô bé vừa chạy vụt về chỗ để xe . Cô tháo một cái bong bóng, quấn
sợi dây quanh ngón tay rồi quay lại chỗThường. Cô đưa sợi chỉ cho anh,
giọng tươi tỉnh:
- Anh cầm đi !
- Nghĩa là sao ? - Thường vẫn chưa hiểu .
Cô bé nhăn mũi:
- Anh cứ "vậy là" với "nghĩa là" hoài! Nghĩa là sao hả ? Nghĩa là em đổi
bongbóng lấy kẹo! Cái bong bóng của em ba trăm, khúc kẹo của anh cũng
ba trăm, giá ngang nhau, anh không lỗ đâu mà sợ!
Ý tưởng nghộ nghĩnh của cô bé khiến Thường bật cười . Anh chìa khúc kẹo
ra:
- Nè!
Cô bé cầm khúc kẹo bằng tay trái, tay phải vẫn nắm chặt sợi chỉ buộc bong
bóng. Cô dúi sợi chỉ vào tay Thường:
- Đổi nghen!
Thường cầm lấy đầu sợi chỉ và ngước mắt trông lên. Trên đầu anh,quả
bong bóng màu xanh đang lơ lửng lượn qua lượn lại trong gió. Bất giác
Thường nhớ đến những ngày còn bé. Hồi đó, anh rất thích những quả bong
bóng. Mỗi lần đi ra đường, hễ thấy bong bóng là Thường vòi ba mẹ mua
cho bằng được. Và anh chơi với chúng cho đến khi chúng xì hơi xẹp lép
mới thôi . Có lần Thường tuột tay để quả bong bóng bay mất. Thế là anh
vội vã đuổi theo, vừa chạy vừa ngẩn ngơ ngước nhìn quả bóng mỗi lúc một
nhỏ dần và cuối cùng hóa thành một dấu chấm nhỏ xíu trên nền trời xa lắc.
Lần đó, do mải mê nhìn theo quả bóng, Thường đâm sầm vào một chiếc ô-
tô đỗ bên đường đến tét trán, phải vào bệnh viện khâu cả chục mũi và sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.