BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 37

- Thế còn anh? Anh vẫn còn đi học phải không?
Không hiểu sao đối với Tài Khôn,Thường chẳng muốn nói dối . Anh
khẽgật đầu:
- Ừ, buổi sáng anh đi học. Anh học lớp mười một.
Tài Khôn nháy mắt:
- Hỏi chơi cho vui vậy thôi, chứ lần đầu tiên nhìn thấy anh là em biết liền!
- Xạo đi!
- Xạo anh chi! Tướng anh là tướng học trò, ai mà chẳng biết!
Rồi cô dài giọng chê bai:
- Con trai gì mà da trắng như trứng gà bóc! Con trai phải có nước da đen
đen như vầy mới đẹp nè!
Vừa nói Tài Khôn vừa chìa cánh tay ra . Mặc dù vẫn biết Tài Khôn là cô bé
vô tư, nghĩ gì nói đó, nhưng sự so sánh bất ngờ của cô tự dưng khiến
Thường đâm lúng túng. Quả thật so với Tài Khôn, anh trắng trẻo hơn
nhiều, ra dáng một cậu công tử suốt ngày ru rú trong nhà. Trong khi đó,
một cô bé đáng tuổi em mình lại phải quanh năm dầm mưa dãi nắng ngoài
đường để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ . Ý nghĩ đó khiến Thường khựng lại
một hồi lâu . Mãi một lúc, anh mới ấp úng buộc miệng:
- Đi bán một thời gian, anh sẽ đen như em chứ lo gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.