BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 61

thí, ban ơn. Thủy Tiên đã không đủ ý tứ để nhìn thấy điều đó, Thường nghĩ
thầm, cô tưởng có thể dựa vào tiền bạc và nhân danh lòng tốt để quyết định
mọi điều thay cho anh, bất kể điều đó có gây tổn thương đến lòng tự trọng
của anh hay không.
Nghĩ thì hung hăng và cay đắng như vậy nhưng đến khi thấy tụi bạn lục
đục ra về vì nghỉ hai tiết sau, còn Thủy Tiên vẫn một mình ngồi lại, đầu gục
xuống bàn, Thường bỗng cảm thấy nao nao trong dạ. Hẳn là khi vừa vào
lớp, Thủy Tiên đã nghe Ái Lan thuật hết mọi chuyện. Và hẳn là cô đã
không để đâu cho hết nỗi xấu hổ, thẹn thùng trước mặt bạn bè. Mà tất cả
chỉ tại vì cô đã đối xử tốt với anh.
Trước đây một phút, Thường cảm thấy Thủy Tiên đã xúc phạm đến anh
một cách nghiêm trọng, vậy mà bây giờ anh lại cảm thấy ngược lại . Anh
cảm thấy chính anh là tên vũ phu, lỗ mãng. Bằng hành động nóng nảy bột
phát của mình, anh đã gây cho Thủy Tiên những thương tổn không thể tha
thứ được.
Sau một hồi ngần ngừ, Thường khẽ bước lại chỗ Thủy Tiên, ái ngại gọi:
- Thủy Tiên.
Thủy Tiên không trả lời, chỉ có đôi vai rung lên dưới làn tóc xõa . Thường
lại rụt rè mấp máy môi:
- Thủy Tiên.
Và Thường vô cùng mừng rỡ khi thấy Thủy Tiên ngước lên. Nhưng niềm
vui vừa lóe lên chợt tắt ngấm. Gương mặt nhòe nước mắt của Thủy Tiên
khiến tim Thường như thót lại . Anh vội vã lắp bắp:
- Thủy Tiên cho tôi xin lỗi ...
- Không, Thường chẳng có lỗi gì! - Thủy Tiên khẽ lắc đầu, giọng buồn bã -
Thủy Tiên mới là người có lỗi . Thủy Tiên đã xử sự như trẻ con.
Thái độ của Thủy Tiên thật bất ngờ đối với Thường. Trong một thoáng, anh
tưởng như có một làn nước mát đang chảy qua lòng mình. Và phải cố hết
sức Thường mới kềm được nỗi xúc động để khỏi phải nắm lấy tay cô bạn
gái để tỏ tình thân mến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.