BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 1119

chiếc bàn sách trẻ con, cô mới đẩy cửa bước vào, làm bộ như không nhìn
thấy gì hết, cô mỉm cười nói với Âu Thần:
“Tối ngày kia anh có rảnh không?”
“...”
Âu Thần đỡ Hạ Mạt ngồi xuống chiếc giường con trẻ, bụng của cô đã hơi
nhô lên, tuy nhiên nhìn thì vẫn có vẻ phẳng và đẹp như lúc trước.
Doãn Hạ Mạt đưa tấm thiệp mời màu vàng kim trong tay ra vui vẻ nói:
“Em nhận được để cử giải nữ diễn viên xuất sắc nhất của giải thưởng điện
ảnh Kim lộc, ban tổ chức mời em tối ngày kia tới tham dự lễ trao giải, anh
đi cùng với em có được không?”
Âu Thần im lặng một lát, nói:
“Lạc Hi không đưa em đi sao?”
“Anh là chồng của em, em hy vọng anh có thể cùng em đi dự”, Hạ Mạt
nắm lấy tay Âu Thần cười e lệ nói, “đương nhiên là rất có thể em không
được giải, nhưng nếu như được giải, em hy vọng anh có thể ngồi bên cạnh,
chứng kiến thời khắc đó”.
“...”
Âu Thần ngờ vực nhìn Hạ Mạt, trong thoáng giây anh rất muốn nhận lời cô,
theo bên cạnh cô, chứng kiến thời khắc cô toả sáng. Nhưng anh đã quyết
định rồi, có lưu luyến thêm nữa thì chẳng qua cũng chỉ tăng thêm thương
cảm mà thôi.
“Tối đó... anh có việc không đi được.”
Âu Thần rầu rĩ né tránh ánh mắt Hạ Mạt.
“Không thể thay đổi thời gian được ư?” Hạ Mạt hơi thất vọng.
“Xin lỗi.”
“... Không sao, dù sao thì cũng không chắc là em có thể đoạt giải,” Hạ Mạt
lắc lắc tay Âu Thần nũng nịu nói, “nếu lần sau còn có cơ hội như thế này,
anh nhất định phải đưa em đi, có được không?”.
“... Được.”
Âu Thần khàn khàn trả lời Hạ Mạt, trong trái tim anh, chầm chậm vạch nên
một nỗi đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.