BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 139

qua một bên uống nước, lau mồ hôi. Đới Tây lập tức tê dại nằm lăn ra sàn,
dang cả hai chân hai tay ra, cô nhắm mắt lại thở dốc. Khả Hân và Ngụy
Nhân bò qua cười hì hì khen Đới Tây nhảy cừ thật. Đới Tây hừm một tiếng,
trong lòng tự hiểu hôm nay đã thua Phan Nam và Doãn Hạ Mạt.
Phan Nam gập người, hai tay ôm chân từ từ hít thở điều hòa cơ thể mệt mỏi
của mình.
Một bóng người bước tới.
Đưa chai nước khoáng qua trước mặt Phan Nam.
Phan Nam ngạc nhiên nhận ra chai nước khoáng đó cô để trên cửa sổ lúc
luyện vũ đạo, Phan Nam cảm kích vội vàng nhận lấy.
“Cảm ơn.”
“Có gì đâu, tiện thể mà.”
Hạ Mạt mỉm cười.
Trong tay Hạ Mạt còn bốn chai nước khác, cô đi tiếp qua chỗ Khả Hân đưa
ba chai còn lại cho từng người một. Khả Hân luống cuống vội nói lời cảm
ơn, Ngụy Nhân cũng lặng lẽ đón nhận, chỉ có Đới Tây đưa mắt qua chỗ
khác giả như không nhìn thấy. Hạ Mạt lặng lẽ đặt chai nước cạnh người
Đới Tây.
Hạ Mạt bước tới bên cửa sổ, cô nhấp từng ngụm, từng ngụm nhỏ để nước
từng chút từng chút chảy qua cổ họng mình.
“Sao uống nước chậm thế?”
Phan Nam cũng bước qua đó, đứng cạnh Hạ Mạt hiếu kỳ hỏi.
Hạ Mạt quay đầu lại nhìn Phan Nam, “Uống chầm chậm thế này cơ thể mới
hấp thu được tốt hơn”.
Phan Nam cũng thử uống từ từ, “Có lý. Hình như uống kiểu này giải khát
tốt hơn uống cả ngụm lớn”.
Hạ Mạt nhìn vào mắt Phan Nam, một cô gái rất trong sáng, tuyệt nhiên
không hề giống Vi An nạt trên nộ dưới ồn ào ngang ngược tàn ác.
“Thể lực của cậu tốt thật đấy.” Giọng Phan Nam đầy thiện chí, “Hiếm thấy
cô gái nào có thể lực được như cậu, tập hai tiếng đồng hồ rồi mà chả thấy
hụt hơi”.
“Thể lực của cậu cũng tốt đấy chứ, mà cậu nhảy đẹp lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.