BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 17

bộ đồng phục trên người cũng bị rách toạc, khóe môi rỉ máu, nước mắt
nước mũi đầm đìa, vừa gào khóc vừa tránh những cú đá, cú đấm:
“Tao không hề bịa đặt! Những lời tao nói là thật!”
Một cái bạt tai thần sầu đập bụp lên đầu con mập: “Cái đồ ăn cứt thối nhà
mày! Có muốn giữ mặt không! Tự dưng đi khắp nơi nói láo lung tung, Lạc
Hi mà lại đi hôn cái đồ con lợn này sao?”.
“Anh ấy đã hôn tao! Anh ấy đã hôn tao!”.
Con mập to mồm gào khóc, hình như đối với nó không được người ta tin
còn đau hơn là bị đánh đập.
“Con heo điên! Đánh cho mày chết này…”
Những bàn tay, những nắm đấm cùng những cú đá như mưa trút ầm ầm
trên người con mập.
“Lạc Hi! Lạc Hi…”
Con mập khóc lóc khổ sở ôm đầu tránh, đám nữ sinh vây đánh nó đông thế
kia có mà trốn đằng trời, nó chị còn cách cố gắng loạng choạng lẩn qua lẩn
lại giữa những cú đá tức tối của đám nữ sinh. Con mập to gan còn dám gọi
cả tên Lạc Hi như càng chọc tức thêm đám nữ sinh, bọn chúng càng ra tay
tàn ác hơn.
Học sinh chen nhau xem đám đánh nhau kín mít các cửa sổ phòng học, bọn
chúng mồm năm miệng mười kinh hãi bàn luận.
“Gì thế? Lạc Hi lại có thể hôn con heo nái đó sao?”
“Quên đi! Không thể nào!”
“Cậu thử động não xem như thế liệu có được không! Là Lạc Hi đó! Nhất
định là con mập đó phịa chuyện!”
“Chó chết! Tự dưng dám kể láo Lạc Hi của tụi mình!”
“Đánh chết nó đi! Đánh chết nó đi!”
Trên cửa sổ ác phòng học quanh sân trường, nữ sinh các lớp đều tức tối gào
thét trợ uy, đúng thực là không sao chịu nổi chuyện chàng hoàng tử hoàn
mĩ nhất trong mắt họ lại bị một con heo mập lăng nhục.
“Lạc Hi… ối ya…”
Con mập khóc gần như đứt hết cả hơi, nó khuỵu xuống sân trường, khóc
lóc ôm đầu mặc niệm như thể đang hy vọng một phép lạ nào đó có thể xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.