BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 181

trên ngón tay, nghi hoặc nói. Doãn Hạ Mạt không những chỉ thuộc bài hát
đó mà cô ấy còn thể hiện rất uyển chuyển những cảm giác đau thương của
bài hát, từng từ từng câu đong đầy nước mắt khiến người nghe trong lòng
cũng phải cảm thấy như đang bị vò nát.
Trong nắm mặt trời chói sáng rực rỡ.
Người người qua lại ồn ào náo động.
Quảng trường Cầu Vồng đẹp đẽ.
Nhưng…
Nhưng yên lặng.
Tiếng hát.
Doãn Hạ Mạt lặng lẽ đứng giữa sân khấu màu da cam trống vắng.
Tiếng hát nhẹ nhàng.

Ai ai cũng yêu cô ta
Cô ta là kim cương hoàn mĩ lóng lánh
Cô ta cao quý, cô ta xinh đẹp
Cô ta thuần khiết, cô ta không tì vết.
Thiếp chỉ là hạt cát nhỏ bé thấp hèn bay thơ gió
Thiếp thê tiện, thiếp phiêu bạt
Thiếp thế cô, thiếp phức tạp
Cô ta là kim cương vô giá…
Thiếp là hạt cát không đáng đồng tiền.


Người đi lại trên quảng trường Cầu Vồng dừng bước, họ nghe thấy tiếng
hat, thi luật đơn giản, lời ca rõ ràng, giọng người hát cũng lặng lẽ cô đơn
buồn bã. Không rõ vì nguyên nhân gì mà bài hát đó lại đột ngọt đánh động
trái tim họ, khiến họ không thể bỏ đi được, kéo họ từ từ đi tới sân khấu màu
da cam.
Dưới sân khấu.
Nước thủy triều nhè nhẹ dâng.
Người người kéo tới mỗi lúc một đông.
Những người nãy giờ đang chú ý xem Đới Tây hát trên sân khấu màu hồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.