BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 223

Cô đang run rẩy, cháy bỏng một cách đáng hổ thẹn.
“Bim…”
Con đường nhỏ giữa đêm khuya đột ngột có tiếng còi xe sắc nhọn.
Ánh đèn xe trắng xóa làm chói mắt!
Con đường rực sáng như ban ngày.
Hạ Mạt bừng tỉnh, vội vàng kéo Lạc Hi nhảy qua một bên, lưng cô dựa sát
vào bức tường rào cao vút. Hơi thở cô dồn dập, một bàn tay đưa lên mắt
che ánh đèn xe. Đó là một chiếc xe đua hào hoa lộng lẫy, kính xe phản
quang nên không nhìn được người ngồi bên trong.
Chiếc xe lướt ngang qua chỗ cô.
Bỗng dưng trái tim Hạ Mạt vụt qua một cảm giác khó hiểu, hình như ở đâu
đó trong trái tim cô, xuất hiện một nỗi đau.
Lúc này Hạ Mạt mới nhận ra cô và Lạc Hi vẫn đang ôm chặt nhau, đầu cô
ép trước ngực Lạc Hi. Anh đang mỉm cười nhìn cô.
Không rõ nguồn cơn…
Hai má cô đỏ bừng xấu hổ.
“Em thích anh không?”
Đáy mắt Lạc Hi như có sương đêm ẩm ướt, mông lung, mê hoặc, quỷ quái.
“Mình yêu nhau nhé!”
Anh ôm bờ vai cô, hôn lên mái tóc dày, dày như rong biển của cô.
Hình như cô không nghe thấy tiếng anh nói, cô im lặng trầm ngâm ngẩng
đầu nhìn bầu trời đêm. Dựa người vào bức trường rào cao vút, trong vòng
tay anh, cô nghe thấy nhịp trái tim đập gấp gáp, hơi thở trên người cô vẫn
rực lửa. Những ngôi sao đang lấp lánh trên bầu trời đêm, đôi mắt cô, đôi
mắt màu hổ phách mơ màng.

***

Cuối con đường nhỏ.
Chiếc xe đua Lamborghini dừng lại bên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.