BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 32

“Tại sao không kể cho anh nghe?”
Tiếng Âu Thần lạnh lùng.
“Người chẳng có can hệ gì sao lại phải kể cho anh hay.” Cô bé cười, đôi
mắt trong veo liếc xéo Âu Thần. “Này, anh không phải vì lý do đặc biệt là
hắn mới quay về đấy chứ?” Đúng ra phải hơn một tháng nữa Âu Thần mới
trở về, nhưng đột nhiên lại bay về, tối qua lúc nói chuyện điện thoại cũng
đâu có nghe thấy anh nhắc tới chuyện này.
Trong bóng tối.
Âu Thần tự dưng đỏ mặt mất tự nhiên.
Không muốn tiếp tục vấn đề này, Hạ Mạt uể oải ngáp một cái, nũng nịu
hỏi: “Lần này về có đem quà gì cho em không?”.
“Có.”
“Là gì vậy?” Hạ Mạt hiếu kỳ.
“Em nghĩ là gì nào?”
“Ồ… không nghĩ được…” Cô bé nghĩ ngợi, mắt chơm chớp, cười, nói: “Là
dây chuyền đúng không? Hay quần áo? Lâu rồi anh không tặng em búp
bê”.
“Nếu thích ngày mai anh sẽ cho người dẫn em đi mua.” Âu Thần âu yếm
nhìn Hạ Mạt.
“Thôi khỏi.”
Cô bé lắc đầu. Quần áo, nữ trang đắt tiền Âu Thần tặng trước đây cô bé
chẳng bao giờ dùng đến, những thứ xa hoa đắt tiền đó không thích hợp với
cô bé. Chỉ là nếu không tỏ ra thích thú hiếu kỳ với những món quà đó thì
anh sẽ không vui.
Một chiếc hộp màu xanh lục tinh xảo.
Bề mặt được khảm nạm đá quý màu xanh óng ánh.
Dưới ánh trăng.
Trong chiếc hộp có một sợi ren lụa viền hoa màu xanh, rất dài, đường nét
hoa văn rất đẹp, gió thổi, sợi ren lụa nhè nhẹ bay.
Hạ Mạt ngạc nhiên, hiếu kỳ quấn sợi ren lụa giữa ngón tay, “Ồ, là ren lụa
đây mà!”
“Thích không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.