BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 335

Anh bê ra một chiếc hộp giấy trắng khá to.
Chiếc hộp có ren trắng kết nơ hình con bướm.
Hạ Mạt mở nắp hộp, bên trong là một bộ đầm dạ hội màu trắng đẹp vô
cùng, viền hoa lụa đơn giản và những hạt trân châu, tinh khiết cao quý.
“Em sẽ là người đẹp nhất trong Lễ trao giải thưởng Ca khúc vàng thường
niên.”
Anh hôn nhẹ lên trán cô.
Những ngón tay mân mê trên bộ đầm dạ hội ren trắng, cô ngẩng mặt nhìn
anh, đôi mắt cười long lanh: “Chỉ hy vọng vậy thôi sao?”, cô cứ nghĩ là anh
sẽ chúc cô đạt được giải thưởng Gương mặt mới xuất sắc của năm, thậm
chí là giải Ca khúc được yêu thích nhất của năm cơ.
“Ừ”, Lạc Hi ôm vai cô cười, “Cho dù có hay không đoạt được giải thưởng,
nhưng việc có thể được chính thức mời tham gia, với em điều đó chính là
khẳng định lớn nhất. Cơ hội sau này vẫn còn nhiều, dù cho lần này không
có được giải thưởng, nhưng trong mắt anh, em luôn là người phụ nữ đẹp
nhất”.
Hạ Mạt dựa vào anh.
Cô nhắm mắt.
Mỉm cười.
Cô hiểu, Lạc Hi lo cho cô nếu như không có được giải thưởng nào sẽ sinh
ra thất vọng. Tuy biết mình tuyệt đối không phải là loại người dễ bị lung lạc
đến thế, nhưng, trước tâm ý này của anh, cô cảm thấy trong lòng ấm áp
hơn. Không còn mỉa mai, châm kích làm tổn thương anh nữa, từ khi cô cởi
mởi trái tim mình, đột nhiên cô phát hiện, hóa ra vẫn còn có một bầu trời,
và cô vẫn có thể giống như đứa trẻ được sủng ái, ấm áp hưởng thụ hạnh
phúc, yêu và được yêu.
Khi Tiểu Trừng bưng bát canh hầm nóng trong phòng bếp đi ra, Hạ Mạt đã
ngủ mất rồi.
Cô gối đầu lên chân Lạc Hi ngủ rất say, người cuộc tròn, hai tay như đứa bé
ngoan khoanh vòng trước ngực, nụ cười vẫn còn đọng trên môi, hình như
cô đang mơ giấc mơ đẹp. Khóe môi Lạc Hi hình như cũng vẫn còn nụ cười,
một tay anh nhẹ nhàng vuốt ve vai Hạ Mạt, tay kia cầm kịch bản đọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.