BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 347


Nghe tới những tiếng “Cảm ơn”.
Trong đầu Âu Thần đột ngột như trúng một quai búa.
Anh đau đớn hét lên một tiếng.
Những tiếng trong ti vi giờ đây biến thành âm thanh “xào, xào” không còn
nghe thấy rõ nữa. Đầu anh đau buốt, ánh sáng hình ảnh từng màn từng màn
thay đổi liên tục nhảy múa trên ti vi, kéo toạc, nhức mắt, loằng nhoằng,
trong đầu Âu Thần chớp giựt liên hồi.

Bể bơi trong nhà gợn sóng lóng lánh.

Cô bé lau tóc Âu Thần rất mạnh như đang lau con chó con.
“Lại dỗi em gì vậy, mặt xấu hoắc, nếu anh không thích nhìn em, sau này em
cũng sẽ không tới tìm anh nữa!”
Âu Thần giựt mạnh chiếc khăn.
Quăng nó sang bên, nheo mắt, ánh mắt xanh thẫm, anh nhìn cô bé chằm
chằm, hàm dưới thít chặt.

Cô bé lại dùng ngón tay nhẹ nhàng chải tóc Âu Thần. Cô bật cười, nói:
“Lại ghen rồi chứ gì?”

Cô ôm chặt cánh tay anh, kéo anh quay lại, lườm yêu một cái, nói: “Xin
anh giúp cho sau này có giận thì giận có lý một chút, được không? Bằng
không một ngày nào đó em nổi cáu thật, em sẽ không thèm để ý anh nữa
đâu, thật đấy!”
“Vậy sao?”
“Chứ còn”. Cô ôm cánh tay anh đung đưa, nũng nịu: “Được rồi, nói nhanh
đi, cuối cùng thì anh có giúp không?”

Cô bé cười tươi như bông hoa đang nở rộ. “Biết làm sao được, nhưng em
chắc chắn anh sẽ giúp em!”
Anh lườm cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.