BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 385

thể chịu nổi như thế, cảm giác đó giống như các thớ thịt trên người bị cắt ra
từng mảnh một vậy.
Chuyện đời thật là quái đản.
Khi ra sức truy tìm nó, nó lại giống như những áng mây trên bầu trời, cứ
bay mãi, không thể nào níu giữ được.
Thế nhưng khi muốn vứt bỏ, nó lại biến thành không khí để rồi khi hít thở,
luôn có thể cảm nhận được nó.
Lặng lẽ nhìn dòng xe qua lại trên đường tựa biển đèn dưới kia, không biết
tự khi nào, đầu Âu Thần lại đau nhói từng cơn như bị kim châm!
Âu Thần đưa tay ấn chặt vào huyệt thái dương.
Không, anh không muốn nhớ lại bất cứ chuyện gì nữa. Quên đi. Hãy để anh
mãi mãi không nhớ lại điều gì!
Nhưng rồi, trong đầu anh có một vệt sáng trắng lóe lên.

Đó là một mùa hè oi ả…
Những tia nắng trong suốt như thủy tinh chiếu xuống chói lóa…
Con đường rộng rãi thoáng đãng đầy bóng mát. Kính xe hơi sáng loáng,
bóng cây đan chéo in trên mặt kính, không khí thoang thoảng mùi lá cây và
ngan ngát hương thơm. Năm mười bốn tuổi, lần đầu tiên cậu bé Âu Thần
lén lút lấy xe hơi của bố tự lái về nhà một mình trên con đường này.
Cậu từ từ nhấn chân ga, chiếc xe chạy nhanh hơn, cảnh vật hai bên đường
vụt lùi thật nhanh về phía sau, trong huyết mạch cậu lưu chuyển một cảm
giác hưng phấn kích thích của tốc độ…
Bầu trời trong xanh thăm thẳm như được gột rửa.
Nắng vàng rực rỡ.
Những hàng cây rậm rạp thẳng tắp, ngày hè nóng bức ngột ngạt, bọn trẻ
thổi vào trong không khí những bong bóng xà phòng bảy sắc óng ánh, nhẹ
nhàng bay, trong suốt và tuyệt đẹp. Một cô bé mặc váy trắng lấm tấm hoa
đang đứng bên gốc cây, mái tóc xoăn xoăn, đôi mắt to tròn như thiên thần
trong truyện cổ tích.
Cậu ngắm nhìn cô bé ấy.
Thoáng chút mơ màng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.