giải trí.
Làng giải trí trở nên “dơ bẩn” như vậy, để mình phải sống trong cái thế giới
“dơ bẩn” đó thì cô thà từ biệt nghề diễn mà cô yêu thích nhất và các fan
thân yêu của cô còn hơn.
An Bân Ni vênh váo ngang ngạnh trước những ống kính máy quay.
Cô có thể đem vị trí nữ diễn viên chính thứ nhất trong Bản tình ca trong
sáng nhường cho Doãn Hạ Mạt, cũng có thể nhường Lăng Hạo cho Doãn
Hạ Mạt, nhưng cô sẽ không bao giờ vì việc tát Hạ Mạt mười mấy cái mà
nói lời xin lỗi. Bởi vì, đó là sự trừng phạt Doãn Hạ Mạt đáng phải gánh
chịu!
Ti vi trong phòng khách.
Chiếc điều khiển từ xa không ngừng chuyển kênh, các kênh đều xuất hiện
hình ảnh tiều tụy rơi lệ của An Bân Ni.
“Dối trá…”
Sắc mặt Trân Ân trắng bệch, sợ hãi nhìn những hình ảnh phát đi phát lại
trên ti vi. Từ sẩm tối tới giờ, trên đường từ công ty về nhà, máy di động của
Hạ Mạt và của cô đổ chuông liên tục như phát điên, những giọng nói the
thé thúc giục đề nghị họ gặp mặt. Điện thoại của công ty gọi tới nói là
phóng viên các báo đài đã bao vây kín trước cửa công ty, công ty bảo họ
tạm thời tránh mặt đi đâu đó một thời gian. Tới khi về đến nhà Hạ Mạt, con
hẻm đã bị xe của các phóng viên bao vây tắc nghẽn từ lúc nào. Thế là họ
chỉ còn cách trốn trong căn hộ nhỏ thuê của Trân Ân.
“Dối trá! Bịa đặt!! Cô ta đang dối trá…”
Trân Ân phẫn nộ hét ầm lên, bàn tay tức tối năm chặt, hận không thể xông
được vào ti vi để xé nát cái mồm dối trá của An Bân Ni!! Doãn Hạ Mạt dụ
dỗ Lăng Hạo?! Chuyện đó mà cũng bịa được sao! Cái hạng người vô liêm
sỉ như An Bân Ni sẽ gặp phải báo ứng cho mà xem! Đúng là đã nói dối một
cách vô liêm sỉ!!
Trân Ân phẫn nộ vơ mấy miếng khoai trên bàn ném vào ti vi.
Nhìn những miếng khoai dính trên mặt An Bân Ni trong ti vi, Trân Ân dịu
vơi đi phần nào sự phẫn nộ khó lòng kiềm chế. Nét mặt Trân Ân thê thảm
buồn bã, cô không dám nhìn Hạ Mạt đang ngồi trên sofa, cô không biết nên