BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 55

Buổi tối.
Tiểu Trừng vừa ăn cơm vừa lo lắng nhìn bố, lại nhìn sang chị Hạ Mạt. Bố
không giữ được kiên nhẫn hỏi chị hết câu này đến câu khác: Ở trường họ
định giải quyết thế nào? Lạc Hi tiếp tục đi học có vấn đề gì không? Chị Hạ
Mạt cười như chẳng có chuyện gì an ủi bố, chị bảo chả sau đâu, chờ một
hai ngày nữa mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa. Nghe chị nói, Tiểu
Trừng cảm thấy yên tâm hơn nhiều, nó ngoan ngoãn gắp chiếc cánh gà vào
bát anh Lạc Hi, hình như anh Lạc Hi cũng thích ăn cánh gà, hy vọng anh
Lạc Hi ăn đồ ăn ngon sẽ không còn buồn vì chuyện hồi sáng nữa.
Lạc Hi lặng lẽ u uất cầm guitar trên sofa trong phòng khách đi vào phòng
mình. Bố, mẹ và Tiểu Trừng nhìn nhau lúng túng không biết phải làm sao,
chỉ có Hạ Mạt vẫn tiếp tục ăn.
Sau bữa cơm tối.
Tiểu Trừng giúp mẹ thu dọn mâm bát.
Bố bảo Hạ Mạt ra vườn với bố.
Bầu trời không tăng, chỉ có hàng ngàn vì sao lấp lánh.
Cây anh đào tươi tốt rậm rạp.
Hạ Mạt ôm gối ngồi trên bệ đá dưới gốc cây, yên lặng nhìn bầu trời tuyệt
đẹp nghe bố nói chuyện. Từ khi Lạc Hi về sống trong nhà, đã lâu lắm rồi cô
bé không ngồi cùng bố nói chuyện như thế này.
“Tiểu Hi không phải là đứa trộm cắp”.
Bố nói với cô bé, tình cảm phức tạp thể hiện trên gương mặt.
“Dạ”.
Cô bé yên lặng nhìn những vì sao trên bầu trời đêm, những vì sao nhấp
nháy, chúng đúng là chẳng có gì phải phiền lòng.
“Tiểu Mạt à, bố biết con không thích Tiểu Hi lắm, nhưng… con hãy tin là
Tiểu Hi nó tuyệt đối không phải là đứa trộm cắp”.
“Tại sao ạ?”
“Bố và mẹ đẻ của Tiểu Hi là bạn học hồi cấp hai”, bố nhớ lại, tiếng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.