BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 53

“Này!”
Giọng Âu Thần buồn bã xuyên qua chiếc khăn bông.
“Này cái gì!”, cô bé lau tóc Âu Thần rất mạnh như đang lau con chó con,
“Lại dỗi em gì vậy, mặt xấu hoắc, nếu anh không thích nhìn em, sau này em
sẽ không tới tìm anh nữa!”
Âu Thần giật mạnh chiếc khăn.
Quăng nó xuống thành bể, nheo mắt, ánh mắt xanh thẫm, anh nhìn cô bé
chằm chằm, hàm dưới thít chặt.
Hạ Mạt dụi trán, “Anh đã biết cả rồi đúng không?”
Ánh mắt Âu Thần lạnh lùng.
Từ khi tận mắt nhìn thấy Lạc Hi ở nhà Hạ Mạt, Âu Thần đã có cảm giác bất
ổn, hơi thở nguy hiểm phát tán quanh người Lạc Hi. Tuy Hạ Mạt đã nói
chẳng để ý tới Lạc Hi, nhưng, Âu Thần vẫn không yên tâm. Vì cái thằng
Lạc Hi đó, ở căng tin trường cô bé đã gỡ tay Âu Thần ra; vì cái thằng Lạc
Hi đó, cô bé tính cách lỳ lợm thờ ơ lại dũng cảm xuất đầu lộ diện ở phòng
Giảm thị.
Hạ Mạt hít một hơi sâu, nhặt lại chiếc khăn giúp Âu Thần lau tóc. Lần này
động tác nhẹ nhàng mềm mại hơn rất nhiều, cô bé vừa lau vừa nói nhỏ:
“Thế nào, anh có giúp em không?”
Âu Thần lạnh lùng hỏi: “Rốt cuộc Lạc Hi có quan hệ gì với em?”
“Anh ta được bố nhận làm con nuôi, là người anh Tiểu Trừng yêu thích”.
“Chỉ thế sao?”
Cô bé lườm Âu Thần.
“Không vậy thì còn thế nào nữa?”
Hạ Mạt bỏ chiếc khăn xuống đưa tay vuốt tóc Âu Thần, tóc cũng đã gần
khô. Cô bé lại dùng ngón tay nhẹ nhàng chải tóc Âu Thần. Hạ Mạt bật
cười, hỏi:
“Lại ghen rồi chứ gì?”
Được cô bé chải tóc nhẹ nhàng êm ái, tức giận trong lòng Âu Thần cũng
dịu xuống. Nét mặt hơi mất tự nhiên, Âu Thần ho một tiếng, quay mặt lại,
nói:
“Em đã nắm tay Lạc Hi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.