BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 859

Trân Ân nghi ngờ quay đầu nhìn xuyên qua kính chắn gió phía trước đầu
xe, xa xa, cô thấy một chiếc xe chắn ngang đường và một bóng người quen
thuộc! Trân Ân sợ hãi, há hốc miệng, liền sau đó hoảng hốt quay đầu ngó
nhìn Doãn Hạ Mạt.
“Anh ta đến thật rồi…”
Dán mắt nhìn chằm chằm vào bóng người đang đứng trước mũi xe, Phan
Nam không biết diễn tả ra sao cảm giác trong lòng lúc này. Tối qua cô thực
sự rất lo cho Lạc Hi, không cầm lòng được, Phan Nam đã gọi điện thoại
cho anh, rốt cuộc điện thoại cũng được kết nối, cái giọng hơi khan yếu ớt
của Lạc Hi khiến Phan Nam tá hỏa, cô có cảm giác sinh mệnh của Lạc Hi
như cát đang chảy, đang dần bay mất theo từng giây từng phút gần đến
ngày Hạ Mạt kết hôn!
Sau đó vì quá xúc động với những gì bất ngờ xảy ra, cô đã tiết lộ cho Lạc
Hi hay tuyến đường vắng vẻ mà Hạ Mạt hôm nay dự định sẽ đi đến lễ
đường. Đây là cơ hội cuối cùng, phụ thuộc cả vào hai người thôi…
Gió thổi giật khiến cây cối oằn mình nghiêng ngả.
Ánh nắng sáng lóa chói cả mắt.
Những chiếc lá vàng úa, con đường vắng lặng, chiếc BMV chắn ngang phía
trước, Lạc Hi im lặng đứng dựa vào xe. Hình như anh đã đứng đây rất lâu
rồi, trên mái tóc đen nhánh vẫn còn vương những tia nắng sớm óng ánh.
Bóng nắng lay động giữa những tán lá khiến cho thế giới trong xe cũng
chao động, sáng tối đan xen lập lờ lẫn lộn.
Những bông hoa bách hợp nở rộ nằm tĩnh lặng trên cánh tay Hạ Mạt,
gương mặt cô còn trắng hơn cả những cánh hoa bách hợp. Mắt cô nhìn
chằm chằm vào người ở phía xa kia, giống như cách xa nghìn trùng. Cô
ngồi bất động, cứng đờ như tượng đá, ngón tay bất giác nắm chặt lấy sợi
ren lụa kết xung quanh bó hoa cưới tạo ra những âm thanh nhỏ “soạt, soạt”.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.