BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 887

rẩy, và một chút mát lạnh.

Tiếng nước tắm ngừng lại.

Sau đó, cánh cửa phòng tắm bật mở.

Ngón tay của Âu Thần trên vòng hoa từ từ thu lại, rồi anh từ từ ngẩng đầu
lên. Doãn Hạ Mạt mặc một cái áo choàng tắm màu trắng, trên đầu quấn
khăn mặt trắng, hơi nóng của nước tắm như bốc hơi quanh người cô, đôi
mắt như hai ngôi sao trong sương mù, bờ má ửng hồng, đôi môi căng mọng
mềm mại…
“Em…”
Giọng nói bỗng khàn đục khác thường, Âu Thần không dám nhìn cô, bối
rối vội quay mặt đi. Hồi lâu anh mới khẽ ho một tiếng, tiếp tục nói:
“Em tắm xong rồi à.”
Bầu không khí tế nhị và gượng gạo bao trùm căn phòng.
“Vâng.”

Doãn Hạ Mạt khẽ cất tiếng. Cô tắm rất lâu, tuy đã chuẩn bị kỹ về tâm lý,
cũng biết đó là trách nhiệm của một người vợ, nhưng cô lại không cách nào
vặn khóa được vòi nước, không sao bước ra khỏi phòng tắm được. Cho đến
khi khí nóng bốc hơi làm cô suýt ngất xỉu, cô mới cảm thấy mình nực cười,
giờ có phân vân hay vùng vẫy, thì cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
“Anh… đi tắm được rồi đó…”
Nói vừa dứt câu, phía sau gáy của cô bỗng như đỏ lên.
“Em chắc là mệt rồi, đi nghỉ sớm thôi.” Âu Thần đứng dậy nhìn cô đằm
thắm, “Nếu có gì cần thiết, có thể nhấn chuông gọi người hầu, cũng có thể
gọi anh. Anh ở ngay phòng bên cạnh đây thôi.”
“…”
Cô ngẩng đầu ngạc nhiên!
“Chúc em ngủ ngon.”
Âu Thần lại đằm thắm nhìn cô một lần nữa, rồi bước nganh qua cô, đi về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.