BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 986

trở về rồi sao…”.
Trong giọng nói chan chứa niềm hy vọng đó giống hệt như một con dao
oán hận đâm thẳng vào trái tim Doãn Hạ Mạt, cô đau đớn cắn chặt đôi môi,
từ từ ngẩng đầu về phía anh.
“Không phải ngày mai… anh đi Mỹ rồi sao? Tại sao lại ở đây?”
Trong màn đêm, những bông tuyết nhỏ nhắn, lấp lánh, âm thầm, lặng lẽ rơi
xuống vai và tóc anh, nghe thấy lời cô nói, trên môi anh hé ra một nụ cười
đau khổ, đôi mắt đen láy vẫn luôn chăm chú nhìn cô.
“Anh… vẫn luôn ở đây.”
Doãn Hạ Mạt nghẹn ngào.
“Vừa nãy anh đang ngủ trong xe, nhưng bỗng tỉnh dậy, sau đó thấy em từ
nhà đi ra, anh cho rằng cuối cùng ông trời đã cho anh một cơ hội…”
Trên chiếc xe hơi sang trọng kia phủ một lớp tuyết mỏng, dường như đã
dừng ở đó rất lâu, rất lâu rồi.
“Nhưng có lẽ… anh nên ở trong xe nhìn theo em, không nên đuổi theo…”
Tuyết vẫn lặng lẽ rơi.
Những bông tuyết trắng ngần như những tia sáng trong đêm, giữa anh và cô
ngoài âm thanh nhẹ bay trong gió rồi vỡ vụn của những bông tuyết ra, còn
lại chỉ là một khoảng lặng.
“Xin lỗi, anh nói ra những lời này, đã lại làm phiền em rồi.” Trầm lặng, Lạc
Hi nói với giọng khổ sở, “Vừa rồi anh hồ đồ quá, nếu em trở về, thì sẽ
không xách theo va li bỏ đi”.
Doãn Hạ Mạt toàn thân như đông cứng lại, nỗi đau thầm kín trong lòng
bỗng trỗi dậy khiến cô không biết nói gì cho phải.
“Tại sao em lại ra đây một mình, không có tài xế đưa đón à? Nếu em không
ngại, anh sẽ đưa em về, giờ này rất khó đón xe.” Doãn Hạ Mạt trước sau
vẫn đứng nhìn, cuối cùng ánh mắt của Lạc Hi cũng rời khỏi khuôn mặt cô,
gượng cười đưa tay nắm lấy va li.
“Không, không cần…”
Doãn Hạ Mạt lùi lại phía sau, nhưng giọng nói cô ngừng hẳn, cô nhìn về
phía cánh tay nắm chặt quai va li của Lạc Hi.
Tay Lạc Hi cứng đờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.