BÔNG CÚC NHỎ - Trang 51

khóc cạn từ lâu, đã rơi cạn từ lâu.
“Bông cúc nhỏ, em thế này, đại ca sẽ không yên lòng đâu.” Âu Cảnh Dịch
bỗng nhiên ôm lấy tôi, tôi không phản đối để hắn ôm tôi vào lòng…
“Trước đại ca, tôi tự hỏi lòng tôi thấy không có gì phải xấu hổ… Bông cúc
nhỏ, đại ca đã đi rồi… những ngày sau này em phải tự lo liệu.”
Tôi nhìn Âu Cảnh Dịch, mắt có cái nhìn ấm áp, đột nhiên phút giây ấy, tôi
tưởng đó là cái nhìn của Thành…
“Bông cúc nhỏ, đi theo anh đi… Anh sẽ chăm sóc em thay cho đại ca.”
Anh ta ôm tôi thật chặt, nói quả quyết.
“Em có biết vì sao anh không bao giờ gọi em là chị Hai không? Vì…anh
luôn luôn yêu em, anh không muốn thừa nhận em là chị Hai…”
Tôi đẩy anh ta ra, lắc đầu. “Cảm ơn, tôi không thể.”
“Nhưng… em đang có thai, một người làm sao nuôi được một đứa bé?”
Anh ta không ôm tôi, chỉ đến gần, giương ô che mưa cho tôi.
“Âu Cảnh Dịch… anh có biết vì sao tôi bước chân vào chốn bụi bặm này
không?” Tôi xoa lên bụng, nói lặng lẽ.
“Vì Lý Hoa Thành… chỉ vì anh ấy, tôi bỏ nhà đi, tôi bỏ học, tôi làm tôi truỵ
lạc… giờ đây anh ấy đi rồi…tôi cũng chả còn gì lưu luyến ở nơi đây”.
Tôi trút hơi thở dài “Sáu năm rồi, tôi đã mệt mỏi rồi. Cảnh Dịch, tôi muốn
về nhà rồi…”
“Về nhà? Nhưng em…”
“Cảnh Dịch, quen biết anh thật là tốt, cho dù là ai, tôi cũng không bao giờ
hối hận vì đã quen họ. Nhưng bây giờ tôi thật sự muốn quay về nhà, thật sự
muốn về…”
Mệt rồi, thật thế, đã mỏi rồi…
“Về sau không nên gặp lại nhau nữa… Nếu anh coi tôi là bạn, hãy hứa với
tôi? Đứa bé, tự tôi chăm sóc nó được…”
Âu Cảnh Dịch có một cái nhìn đau khổ, nắm chặt tay tôi.
“Tôi sẽ không đi tìm em, thế còn người khác? Em không trốn được đâu….
Em cần có người bảo vệ em, như đại ca ngày xưa bảo vệ em…” Anh ta lắc
đầu vội vã, nói gấp gáp.
“Tôi sẽ rời Đài Loan… Chờ thời gian trôi qua rồi tôi sẽ quay lại…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.