BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 153

Chàng cúi xuống hôn nàng lần nữa, đột ngột chàng thè lưỡi liếm và Louisa
gần như nảy bật ra khỏi giường.

Garrett lại nhìn nàng và mở miệng định nói, nhưng nàng đã cắt ngang:

- Anh mà còn hỏi em muốn dừng à là em đánh đấy!

Qua kiểu cười của chàng, nàng biết là nàng đoán đúng. Vì vậy khi chàng hạ
thấp đầu xuống, nàng ghì chặt tóc chàng, không cho chàng nảy ra cái ý
dừng lại nữa.

Nhưng lần này Garrett không dừng lại. Chàng hôn và mút, dùng lưỡi đùa
giỡn Louisa khắp mọi nơi, trừ cái điểm cần được hôn và mút và đùa nhất.

Chàng dẫn dụ nàng tới mức nàng ngất ngây đờ đẫn, mỗi nếp cơ xoắn chặt
lại tới nỗi nàng cảm thấy như một dòng suối sắp sửa trào ra.

Louisa gắng điều chỉnh hông sao cho vừa với miệng chàng, nhưng hễ nàng
đưa sang trái thì chàng lại sang phải, và mơn trớn ở một chỗ hoàn toàn đối
lập với chỗ nàng muốn chàng ghé vào. Phát phiền với sự ngọ nguậy của
nàng, Garrett dùng trọng lượng mình ghìm nàng xuống nệm. Louisa nhận
ra cách duy nhất để cho chàng biết ý mình là nói thẳng.

Nàng định mở miệng để mách nước cho chàng một cách tế nhị, thì bất
thình lình chàng tìm ra tâm điểm của nàng, và những lời nàng định nói
bỗng méo đi thành tiếng rên rừ rừ. Chàng ngậm nàng vào miệng và mút
mạnh, dòng suối ào ra, chảy hết đi thành một cái lạch khô, rồi nó loé sáng,
nóng rực, và bùng cháy.

Louisa vẫn còn thở hào hển khi Garrett ngả xuống cạnh nàng và nói:

- Anh xin lỗi nếu có hơi vụng về.

Nàng cười yếu ớt, đưa tay khẽ đẩy chàng:

- Anh trêu em đấy à!

Chàng mỉm cười, gạt một lọn tóc ra khỏi má nàng:

"Ừ!".

- Cái anh cần là một bài học về địa lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.