BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 48

Chuông cửa bỗng réo vang. Garrett cau mày. Chàng không chờ ai cả. Ai mà
thăm viếng muộn thế này?

- Có người gọi cửa à? - Louisa hỏi.

- Ừ, nhưng anh không hề có hẹn.

- Một cô bạn nào đó chăng? - Giọng nàng nhẹ nhàng, nhưng Garrett vẫn
nhận ra lờ mờ sắc lo lắng.

- Quý cô duy nhất trong đời anh là em, Công chúa ạ chàng trấn an nàng, và
nghe được nụ cười của nàng trên đường dây.

Chuông lại réo vang. Bất kể đấy là ai thì họ cũng có vẻ quá thiếu kiên nhẫn.

- Anh ra đi - Louisa giục.

- Chủ nhật mấy giờ anh lại thì được?

- Mười một giờ sáng đi. Chúng ta sẽ vui chơi cả ngày.

- Tuyệt lắm - Garrett nói, mặc dù chưa đi picnic bao giờ. Chàng thích đưa
nàng ra ngoài ăn hơn, ở nhà hàng ngon nhất thành phố chẳng hạn, nhưng sự
canh gác nghiêm ngặt khiến cho việc hẹn hò của họ đầy tính thách thức.

Hai người tạm biệt nhau, Garret chưa gác máy thì chuông cửa đã réo lần
thứ ba.

- Tôi ra đây - Chàng gầm gừ qua kẽ răng. Khi giật cánh cửa ra, chàng buộc
phải nén cơn bực bội của mình khi nhìn thấy ai đang đứng đó.

- Ế, gặp em mình mà không vui hả?

- Không tí nào hết, thực thế, nhưng Garrett gắng hết sức để khỏi tỏ ra cáu
kỉnh.

- Lần cuối cùng biết tin về em là lúc em đang làm ở một trại gia súc
Scotland.

Ian nhún vai:

- Chán chết ấy mà! Với lại, em đang ấp ủ một vài thứ to tát cho sự nghiệp
của mình. Một kế hoạch rực rỡ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.