BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 54

- Thậm chí em còn gấp chăn trải phẳng ga giường ấy chứ.

- Tốt, thế anh đi ngủ đây - Garrett nói.

- Đã ngủ rồi ư? Em nghĩ bọn mình nên ngồi với nhau một lát.

- Anh có hẹn ăn sáng sớm mai.

Ian tỏ vẻ hãi hùng:

- Anh làm việc cả thứ Bảy à?

- Thi thoảng còn Chủ nhật nữa - Một Ian lười nhác, luôn làm việc ít nhất có
thế thì không bao giờ hiểu được - Cứ tự nhiên với bất kỳ thứ gì em tìm thấy
trong tủ đông, nếu muốn xem vô tuyến thì có truyền hình vệ tinh đấy. Hẹn
gặp em sáng mai.

- Hẹn gặp anh sáng mai, - Ian máy móc lặp lại.

Garrett bước ra khỏi phòng. Chàng cảm thấy không thoải mái chút nào khi
để cậu em ở lại với các thiết bị của mình, nhưng nếu không thì chàng phải
thức suốt đêm, chàng không có nhiều lựa chọn.

Dĩ nhiên là Garrett không gặp lại cậu em vào ngày hôm sau. Khi chàng lăn
khỏi giường vào lúc sáu giờ sáng, Ian đã đi rồi. Đi với một nửa kho rượu và
chiếc xe hơi của chàng.

Chiều muộn ngày thứ Bảy, có một email xuất hiện trong hộp thư cá nhân
của Louisa. Lúc đầu trông thấy tiêu đề để trống nàng tưởng là thư rác,
nhưng chợt nhận ra đĩa chỉ người gửi là Chú B.G, tim nàng gần như ngừng
đập.

Làm gì còn ai có cái tên ấy nữa, nhất định là kẻ khủng bố nọ.

Không phải bây giờ, nàng tự nhủ. Không phải khi mọi thứ đang bắt đầu tốt
đẹp. Nàng hít một hơi thở sâu chuẩn bị cho điều xấu nhất, và miễn cưỡng
nhấp đúp vào thư để mở ra. Nội dung thư rất đơn giản:

"Em có nhớ tôi không, Công chúa?".

Lần này không có bài đồng dao khủng khiếp hay lời đe dọa bạo lực nào,
nhưng một cơn ớn lạnh vẫn lướt dọc xương sống Louisa. Bức thư sẽ lôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.