BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 52

Biết rằng Garrett nấu nướng không ra gì, Ian nhìn thức ăn bằng ánh mắt
nghi ngờ:

- Anh làm à?

- Đừng lo, người giúp việc chuẩn bị đấy.

- Vậy thì xử thôi - Ian nói, xoa đôi tay chai sần vì lao động vào nhau một
cách háo hức. Garrett quan sát cậu em xúc một đĩa đầy vào mồm, và cứ
đứng bên bàn bếp mà ăn ngay như thế.

- Ngon, - Ian lúng búng qua những thịt bò và khoai tây nọng đầy mồm, rồi
chiêu cả búi đi với một hớp trà.

Gã ngốn ngấu hết đám thức ăn mà hoàn toàn không để ý đến nghi thức cơ
bản nhất ở bàn ăn. Mẹ họ chắc hẳn sẽ kinh hãi. Cả nhà quả đã sống như bọn
nghèo đói, nhưng mẹ luôn luôn yêu cầu họ xử sự một cách lịch thiệp.

- Nào - Garrett hỏi - lần này vì sao em bị đuổi?

- Ai bảo anh là em bị đuổi? - Ian phẫn nộ vặc lại.

- Ngừng sỉ nhục trí thông minh của anh đi.

Ian ỉu xìu:

- Chủ trại bắt gặp em trong kho chứa cỏ khô với con gái út của ông ta.

- Út là bao nhiêu tuổi?

- Mười bảy.

Garrett định bảo rằng một người đàn ông hai mươi tám không nên theo
đuổi một cô gái trẻ hơn mình đến cả chục tuổi, khổ nỗi trường hợp của
chàng và Louisa cũng gần như vậy. Nhưng nghĩ kỹ thì khác. Louisa đã
trưởng thành, cho dù gia đình vẫn đối xử với nàng như với trẻ con. Hơn
nữa Garrett còn định cưới nàng, trong khi chàng chắc chắn rằng cậu em
mình chỉ lợi dụng cô gái nọ.

- Đừng nhìn em cái kiểu phê phán thế - Ian chối quanh - Không phải lỗi của
em. Con bé nó quyến rũ em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.