BÓNG HÌNH - Trang 116

- Anh yêu em quá, Victoria, - anh thì thầm trong mái tóc cô. – Anh chưa

bao giờ biết người phụ nữ nào như em.

Những lời ấy khơi dậy trong cô 1 ham muốn mãnh liệt. Và khi môi anh

tìm môi cô thì tâm hồn cô hòa tan vào anh. Cô thấy mình đang cùng anh
bồng bềnh giữa đại dương. Anh hôn cô thật lâu, cả 2 đều không thở nổi.
Cuối cùng anh buông cô ra, dựa vào ghế, dường như hoảng hốt:

- Em làm anh phát điên. Anh muốn chết đi được nếu có thể bắt cóc em đi

khỏi đây, đưa em tới Canada, Mexico... hay tới Achentina... Đúng vậy, vẻ
đẹp của em là để dành cho những thiên đường xa xôi ấy. Bãi biển rực nắng,
âm nhạc, những nụ hôn, những sự ve vuốt...

Anh lại hôn cô, xiết chặt cô như muốn làm cô ngộp thở. Lần này lại là cô

đẩy lui anh ra, tâm trí rối bời, cô muốn được đắm mình trong đôi mắt sâu
thẳm của Toby.

Nếu anh yêu cầu cô ra đi với anh ngay bây giờ, cô cũng sẽ chẳng chút

ngại ngần. Xa anh dù chỉ 1 ngày thôi cũng quá sức chịu đựng của cô.

Anh mỉm cười như chợt nhớ ra điều gì đó.

- Anh có 1 ý này, - anh vừa nói vừa khởi động xe. – Anh biết hôm nay

chúng ta sẽ đi đâu rồi. 1 nơi mà đã nhiều năm nay anh chứ tới thăm lại.

Anh rẽ ở 1 góc phố và cho xe thẳng tiến về phía bắc.

- Đó là đâu vậy?

Anh đưa cho cô bình rượu bạc, cô đón lấy và nhấp 1 ngụm nhỏ vì không

muốn làm anh thất vọng. Cổ họng cô rất rát bỏng nhưng chỉ trong chốc lát
cô thấy ngay tác dụng tốt lành của nó.

- 1 nơi bí mật, - anh đáp, đầy bí hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.