BÓNG HÌNH - Trang 118

thôn dã. 20 phút sau khi rời khỏi thư viện, chiếc Stutz dừng lại trước cổng 1
ngôi nhà trắng xinh xắn, tường và mái leo kín những dây trường xuân, bao
quanh là hàng rào gỗ sơn sơ sài.

- Chuyện gì vậy? – Victoria vui vẻ, tự hỏi không biết họ sắp vào thăm ai

đây.

- Ngôi nhà trong mơ của anh.

Miệng mỉm cười, anh đi vòng qua xe để mở cửa cho cô. Cô bước xuống,

ngần ngại, còn anh với tay lấy chiếc giỏ đựng đồ ăn dã ngoại, trong đó anh
đã đựng đầy những thực phẩm hảo hạng: trứng cá, sâm banh, và 1 chiếc
bánh gatô nhỏ mà anh bảo đã xoáy trộm được trong bếp. Victoria nhìn anh
lấy từ túi áo ra 1 chiếc chìa khóa.

- Căn nhà này của ai vậy?

Cô không hề cảm thấy sợ chút nào. Chỉ tò mò. Cô hơi bỡ ngỡ vì không

biết nơi mình đang đứng là đâu. Cô thận trọng bước theo Toby đến tận lối
vào. Anh tra chìa, xoay khóa. Cánh cửa mở ra trước 1 sảnh nhỏ, dẫn tới 1
phòng khách có diện tích khiêm tốn, bài trí đơn giản nhưng có thẩm mỹ.
Không hào nhoáng xa hoa, căn nhà vẫn có thể mang lại cho họ 1 buổi chiều
dễ chịu. Toby không để cô kịp bước vào. Anh nhào về phía cô, ôm chầm lấy
cô, gạt những lọn tóc đen vương trên má cô, cảm nhận cơ thể cô ghì sát vào
mình, thật gần gũi, thật mong manh đến nỗi anh không dám thở nữa, sợ
rằng cô sẽ tan biến mất. Anh cúi nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, mỉm cười
với cô rồi bế bổng cô lên, bước qua cửa.

- Tới 1 ngày nào đó, em sẽ trở thành vợ anh, Victoria Henderson, anh thì

thào. – Em chỉ vừa quen biết anh, nhưng rồi em sẽ thấy. Chính em sẽ là bà
Whitticomb tới đây... nếu em cũng muốn điều đó.

Anh đưa cô vào phòng khách trịnh trọng và e dè như chú rẻ mới. Bờ vai

rộng của anh như che kín cả không gian, cũng giống như những lời anh thốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.