BÓNG HÌNH - Trang 119

ra, những ngôn từ giản dị mà hàm chứa bao ý nghĩa, khiến Victoria phải
sửng sốt đến kinh sợ chính mình. Cô – người đã tuyên bố là kẻ thù của sự lệ
thuộc trong mối quan hệ vợ chồng, người coi hôn nhân giống như 1 sự áp
đặt cổ hủ đã lỗi thời, người đã khăng khăng sẽ tới sống ở Châu Âu, sống tự
do bất chấp mọi rào cản – giờ đây chỉ có 1 mình bên người đàn ông mà cô
khát khao được làm nô lệ cho anh ta. Cô biết cô đã nhầm khi đến ngôi nhà
xa lạ này, nhưng cô không muốn thú nhận điều đó. Chuyện này không thể là
xấu được, vì cô yêu anh bằng tất cả sức mạnh trong mình và dành cho anh 1
niềm tin tuyệt đối.

- Em yêu anh biết bao, - cô khẽ khàng.

Môi họ gắn lấy nhau. Chỉ chốc lát, họ đã đổ dài trên salon, ngấu nghiến

trong những nụ hôn. Thân thể Toby mơn man trên mình cô. Cô không biết
anh muốn gì ở cô, nhưng cô tin anh sẽ không khi nào làm cô đau đớn. Cô
đã tưởng tượng ra niềm hạnh phúc được trọn đời cùng anh.

Toby tạm dừng những nụ hôn. Anh dịu dàng vuốt mái tóc đen dài của cô,

còn cô vẫn nằm đờ đẫn, ngây dại, cổ áo phanh rộng. Anh nhỏm dậy, cầm
chiếc làn đặt trong bếp, khui chai sâm banh và rót đầy 2 ly. Họ uống vài
ngụm. Victoria đã cài lại nút áo. Rồi họ ra vườn chơi, không có những
người láng giềng, không ai trông thấy họ. Vừa dạo bước anh vừa giải thích
cho cô nghe đây là ngôi nhà anh thuê, để đôi lúc trốn tránh ràng buộc nghĩa
vụ của gia đình. Chính nơi ấy, trong sự nghỉ ngơi yên bình, anh quyết định
ly hôn.

- Anh không thấy thiếu vắng những đứa con sao? – Cô kéo tay anh hỏi

khi họ đang trở lại ngôi nhà.

- Có chứ, tất nhiên rồi. Anh hy vọng là Evangeline sẽ cho phép anh gặp

chúng. Đó là 1 cú sốc với cô ấy, nhưng anh nghĩ rằng cô ấy được nhẹ lòng.
Phản ứng của 2 gia đình chắc chắn rất đáng sợ, tất nhiên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.